Hò ơi… Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ… Hò ơi…
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Nhớ một lần em hỏi tôi tuổi vàng hay tuổi đá
Người ơi biết trả lời sao đây, tôi trả lời buồn
Tuổi vàng hay tuổi đá cũng tan thôi
Từ biệt cuộc chơi trong anh ngập nắng mặt trời
Thắp lửa yêu thương con tim ấm lại tình người
Chỉ còn niềm vui nhìn lại trong chính mình
Soi nhớ lại bao lỗi lầm với người thân.
Về Thuận Quý quê em biển xanh chợt xôn xao
Sóng hát tình ca ngày ấy mình yêu nhau
Nhìn hàng dương xanh nơi hò hẹn ban đầu
Biển xanh còn đây người xưa giờ nơi đâu.
Từng đêm em vẫn em vẫn ngồi đây viết về những trang thư buồn
Ngàn lời đau thương ngàn câu chua xót thê lương một chuyện lòng
Tiềm thức những buồn vui chỉ có mình em thôi
Không một người đọc thư chẳng một ai thương chờ
Lạnh lẽo bơ vơ.
Ta mất nhau thật rồi em ơi!
Níu kéo làm chi, một cuộc tình nhiều trái ngang
Thà rằng mình chia tay từ đây
Xin đừng than oán hay giận hờn vu vơ.
Chiều tàn rơi màn đêm buông xuống có bóng ai buồn lòng
Chờ đợi ai khi đời không mở lối để cho ánh trăng soi
Cho đời thêm ước mong cho người thêm ngóng trông cho tình luôn nhớ mong.
Ngày xưa, má em xinh xinh màu hồng
Nhìn mây hoa bướm mắt hay mơ mộng
Mái tóc buông dài hay dỗi hay hờn hay nũng anh luôn
Anh phải xin đền những đóa hoa hồng hái nơi vườn hoa vắng
Những yêu thương xin trả lại cho người
Thôi hết rồi đừng tiếc nhớ anh ơi
Đường em đi cô đơn về ấy
Em không buồn không hờn trách anh đâu.
Chiều nay anh về thăm quê mến yêu xưa
Gió đưa muôn vàn thương yêu chào đón
Nhìn màu quê cũ anh cảm thấy nao nao
Trời buồn mây tím thương nhớ nhớ xa xôi
Kỷ niệm năm ấy trôi mau về dĩ vãng thôi tàn giấc mơ hoa