Pháo hồng rơi theo bước chân em
Tiếng pháo hồng buồn se thắt tim anh
Ngày chia ly lệ thấm ướt môi mềm
Tiếc thương cho, duyên tình mình đã lỡ
Nhớ hôm nào đôi ta chung một đường lúc buồn vui có nhau
Thời thiếu niên như đàn chim đua hót dưới mây trời thắm hồng
Câu chuyện lòng như giấy học cho xong chưa từng gợn sóng nhớ lần người bảo tôi
Ngày mai đây mình chung chí hướng tìm vui với kiếp làm trai chốn sa trường.
Lỡ bước tình ta cách biệt hai phương trời
Hẹn ước ngày xưa tình thắm mối duyên đầu
Từng đêm lệ úa biết bao nỗi niềm mong nhớ
Người đi hôm ấy buồn bơ vơ.
Gió lạnh về từng đêm thương nhớ lắm tiếng con thơ
Sao anh lìa xa đành quên nơi chốn quê nghèo
Cuộc đời gieo neo em mình ên bên mái tranh xiêu
Nuôi hai đứa con khờ đang còn trong tuổi ngây thơ.
Ngày xưa, thôn nghèo bên mái nhà tranh
Vườn rau dây bầu Mẹ đã nuôi con
Đời tôi thơ ấu đã sớm mất tình cha
Nặng gánh đôi vai thân mẹ hao gầy
Nên tôi đành xa mái trường yêu.
Quê tôi có mùa nắng ấm
Có dòng sông xanh có người con gái, mái tóc buông câu thề
Quê tôi có một chàng trai mãi mê bên sách đèn
Trăn trở bao đêm ngày ước nguyện cùng duyên thắm
Cùng mơ đến tương lai một ngày hai đứa chung tay.
Xa cố nhân ly biệt phiêu bước chân phòng trần
Độc bước tha hương, rồi mai tôi lên đường
Rời xa nơi phố phường, phiêu bạt đơn bóng cô liêu.
Về Thuận Quý quê em biển xanh chợt xôn xao
Sóng hát tình ca ngày ấy mình yêu nhau
Nhìn hàng dương xanh nơi hò hẹn ban đầu
Biển xanh còn đây người xưa giờ nơi đâu.
Từng đêm em vẫn em vẫn ngồi đây viết về những trang thư buồn
Ngàn lời đau thương ngàn câu chua xót thê lương một chuyện lòng
Tiềm thức những buồn vui chỉ có mình em thôi
Không một người đọc thư chẳng một ai thương chờ
Lạnh lẽo bơ vơ.
Ta mất nhau thật rồi em ơi!
Níu kéo làm chi, một cuộc tình nhiều trái ngang
Thà rằng mình chia tay từ đây
Xin đừng than oán hay giận hờn vu vơ.