Cha là ánh sáng đời con
Cho con trái ngọt hương thơm trọn đời
Hôm nay khôn lớn thành người
Làm sao quên được những lời cha khuyên.
Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sông
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa êm đềm
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi
Em nói tôi nghèo nàn
nên tình mình chỉ thế thôi tình yêu như trò đùa
Tình đầu tôi đã trao đến em cả trái trái tim này
Người ơi biết không? tình đầu say đắm
Từ khi biết yêu quên cả lối về
Anh mang kiếp yêu thầm đời cho anh số phận sai lầm
Anh mang kiếp yêu thầm tình cho em dài theo tháng năm
Dù cuộc tình anh mang chẳng hề gian và dối bao giờ
Nhưng cuộc tình này vẫn chết bởi lòng em đâu biết mà mơ.
Này người đời ơi đừng gieo oán chi rồi
để mai sau đổi lấy thương đau
Tiền là phù du, ai ai cũng tranh giành
gieo chi cảnh đau lòng chỉ là tiền tiền phù du
Ngày về thăm quê có tiếng chim líu lo trên cành
Nhìn quê hương ta với con thuyền trên dòng sông ôi đẹp làm sao
Kìa cô em xinh dưới mái tóc áo dài thướt tha
Cho tôi nhớ lại kỷ niệm nào khi thoáng tóc tro
Sống ở đời ai chẳng cần tiền phải không?
Nhưng đừng vì tiền mà đánh mất lương tâm
Ma lực đồng tiền khiến ta đi lầm đường
Tiền đã làm cho cuộc sống bao kẻ đảo điên
Tôi hát bài ca kể một câu chuyện tình
Ngay tôi quen biết anh bên đường mơ vắng tanh
Ngại ngùng cầm tay nhau bao lời yêu chưa nói
Mưa đã tàn rồi hai đứa đi đường
Ta anh em một nhà, sao khiến cho mẹ đớn đau
Cha vừa mới mất hôm nao, tiền bạc của cải tranh giành
Liệu đường tính trước tính sau, bán nhà chia bảy xẻ ba
Dệt mộng tình đôi ta yêu tha thiết bền lâu cho đến khi bạc đầu
Tình mình vừa đơm tươi sao anh nỡ phụ tôi đi tìm niềm vui mới
Người giờ về nơi đâu làm sao tôi hiểu thấu nghe xót xa sầu đau.