Trăng lên em nhớ những lúc bên anh lúc ta còn say đắm tình
Em trôi trong mơ mộng, hồn nhiên từ trong đôi mắt
Đêm ấy cũng giống đêm nay, ánh trăng vàng soi cuối đường
Thế nhưng đôi ta bây giờ, đã khác xưa.
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi hôm nay.
Tau hỏi thiệt răng không dề chơi hỉ?
Mi lồm chi mà tệ rứa hả mi ơi
Mi hứa miết ta chờ hùa bắt mệt
Dề đi mi! Hẹn boạn nhậu lai rai
Một ngày hân hoan gặp em trên lối tình ái nắng đầy
Nhẹ nhàng tha thướt mình cùng sánh bước bước song song
Đợi chờ cơn mưa buổi chiều hiu hắt từ khắp phố phường
Nhạc tình dâng sóng, dịu dàng anh hát câu yêu thương
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt
Thành phố này xin trả lại cho em
Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng
Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư.
Sài Gòn trời chợt nắng
Từng giọt nắng gọi mong
Sài Gòn trời chợt mưa
Từng giọt mưa gợi nhớ.
Buồn đến bao giờ
Nhạc sầu hoen ý thơ
Tìm ai trong giấc mơ
Nhắc tên ai gợi nhớ
Xót xa hồn thẫn thờ.
Anh nhớ môi em màu hoa giấy,
Thuở ấy yêu thương vương nét mày,
Tay buông cánh mềm bay theo gió,
Đỏ thắm tình anh em có hay.
Anh nhớ môi em màu hoa giấy,
Thuở ấy anh yêu dáng em gầy,
Se dây tiếng đàn nghe xao xuyến,
Cùng với mây ngàn lãng đãng trôi.
Anh hẹn em cuối tuần, chờ anh nơi cuối phố,
Biết anh thích màu trời, em đã bồi hồi chọn màu áo xanh.
Chiều thứ bảy người đi, sao bóng anh chẳng thấy,
Rồi nhẹ đưa gót hài, chiều nghiêng bóng dài, áo em dần phai.
Giọt nắng đi hoang vào mắt em buồn,
Dìu chân em bước vào nắng cô đơn,
Nắng ướt mi em ươm tay thơm nồng,
Trôi trôi nhẹ trên đôi môi,
Thương màu mắt em chơi vơi.
Chiều nắng công viên sỏi đá thêm sầu,
Gọi màu nắng úa vời bước em qua,
Nắng tắm yêu đương cho em hôm nào,
Rồi chiều nhẹ bay lên cao,
Màu nắng thương màu mắt em.