Nghe hồn mãi bên trời
Tình yêu xưa vẫn đợi
Đời hoa mau chóng tàn
Nỗi như trong em đậm sâu
Chiều một mình nghe thương nhớ
Ai treo vành trăng khuyết, ,chơ vơ lên song cửa
Ai ru từng cơn gió hiu hiu về mành thưa
Ai giăng màn sương giá đêm đêm đọng gối chiếc
Ai xô thuyền xa bờ trên sông trôi dật dờ
Thôi… Ta về với Mẹ ta!
Sau lưng bỏ lại phong ba đoạn trường
Tìm quanh hình bóng thân thương
Dáng còng lưng Mẹ tóc sương phủ mờ
Lời ru dọc cõi ấu thơ
Một sương hai nắng Mẹ giờ tám mươi
Con đi biền biệt xa rồi
Yêu em tình đã phôi phai
Tìm vào quên lãng, xót xa người ơi
Yêu em tình anh mãi theo
Gợi trong giấc mơ vỡ tan từ đây
Cuộc tình giờ đành lìa tan
Chìm trong nỗi nhớ, một kiếp sầu mang
Một lần ta sống hôm nay, là một lần ta chết ngày mai.
Nụ cười hạnh phúc hôm nay để ngày mai nước mắt đong đầy.
Bao đau thương trong đời, do con người vùi trong đắm say.
Để, để cho tử thần, đặt bước chân đến trong trần gian.
Sương chiều dần rơi
Bao phủ cánh đồng khắp nơi
Gió chiều nhẹ đưa
Liễu buồn rũ lá
Như nhớ người phương xa.
Người yêu nếu ra đi, một hôm nắng lên cao
Xin hãy mang đi theo, cả mây trắng trong veo
Lời chim hót mang đi, cùng tia nắng xôn xao
Ngày ta mới yêu nhau, tình ta mới dâng cao
Ngày sao thấy đi mau, cùng đêm vắng đêm sâu
Trăng sáng như nâng niu, loài chim hót đêm thâu
Người yêu nếu ra đi, người yêu nếu chia lìa
người yêu nếu ra đi
Tìm nhau, tìm đã bao lâu
Tìm nhau, tìm ở nơi đâu, giữa đêm mùa ngâu
Tìm nhau, tìm đến bên nhau,
Ước mơ ngày sau, tình xanh tươi màu,
mình mãi có nhau bền lâu
Chiều vàng nắng nhạt trên sông
Vắng em dòng sông hiu hắt tình không lối về
Chiều nay gió nhẹ sang đông
Mùa noel đến lạnh trong đáy lòng
Phố chiều đã sớm lên đèn
Người yêu xa vắng hồn không bến bờ
Mưa cuối năm giọt nước mắt muộn màng
Khóc cho người tình lỡ đã sang ngang
Từ dạo em đi tháng ngày ảm đạm
Hàng cây héo hắt nhớ đến úa vàng