Bốn mùa như gió bốn mùa như mây
Những dòng sông nối đôi tay liền với biển khơi
Đêm chờ ánh sáng mưa đòi cơn nắng
Mặt trời lấp lánh trên cao vừa xa vừa gần
Chiều lên cho đây khóc đó
Nắng lên khi mình mất nhau
Mây ơi trôi đến phương nào
Dừng chân chia bớt cơn sầu
Anh có nghe mưa rơi từng cơn đau vời vợi
Trọn mùa đông đơn côi trọn mùa đông không vui
Tình này riêng cho ai tình cao hơn núi đầy
Vụt đi vào huyền thoại
Chuyện tình mười mấy năm qua
Nay bỗng xót xa những khi sầu dâng
Còn đâu ngày quen biết nhau
Đã yêu em rồi, yêu cả cuộc đời.
Mưa buốt lạnh trong đêm đứng trên thềm ga vắng
Hắt hiu ngọt đèn vàng em tiễn anh
Mưa ướt mềm đôi vai biết bao điều chưa nói
Biệt ly sầu vời vợi có gì vui.
Người yêu, người ơi đừng khóc nữa
Vàng thu tàn lá úa
Tình yêu như rượu cay
Ấm bờ môi từ đây
Yêu mãi vòng tay này
Hãy vui trọn đêm nay.
Một cuộc tình nhỏ bé bên đôi môi hồng đào
Đường đời xa lắm nhé em không nhớ tôi sao
Hãy về mau hãy về mau.
Tuổi mười sáu, môi hôn lần đầu
Rồi mai đây tôi sẽ chết trên đường về nơi cõi hết
Tôi sẽ đem theo với tôi những gì đây
Rồi mai đây tôi hóa kiếp trong lòng còn bao luyến tiếc
Tôi sẽ đem theo với tôi những gì đây.
Version 1: Phía sau ánh mắt buồn
Em ơi, còn những gì ngoài một đời chia ly
Cuộc tình vừa ra đi bằng con tim sầu úa
Bằng ngày tháng buồn tênh
Đêm đêm ôm kỷ niệm trong giọt sầu lênh đênh.