Chợt nhớ năm xưa đôi ta cùng trường
Chung đường chung lối nhưng chẳng chung đôi
Em về bên ấy tôi ở bên đây
Tình em em giữ tình tôi tôi cầm.
Ngày xưa em cất bước ra đi không từ giã
Để lòng ai nuối tiếc mối tình chìm cuối trời xa
Ngày đó xa nhau đời ngừng tiếng hát
Ngày đó chia tay trời buồn ngơ ngác
Quạnh hiu đời tôi từng năm tháng qua
Khóc đi khóc cho vơi sầu
Em khóc đi, khóc duyên phũ phàng
Khóc ai hững hờ
Để lại dấu tích trong đời
Một mai em về với chồng
Mang theo một mối u hoài
Chất ngất thiên thu
Một vì sao sáng trong đêm lặng lẽ
Nhạc buồn xa vắng mênh mông trần thế
Ánh mắt sáng ngời lòng trời u tối không gian xa vời
Em đi giữa lòng quê hương
Một hồn đau thương mang về cuối trời
Môi em nhạt nhoà hương phấn
Mưa gió của trời làm buốt tim em
Con trăng rất già mà còn hào hoa
Con sông rất già mà tuôn lượt là
Còn ta riêng ta còn em riêng em
Giăng ngang đời nhẹ tựa làn hương
Đưa hồn đi trong cõi vô thường
Một sợi tình níu kéo yêu đương
Một người tình tựa như khói sương
Em đến thật hồn hiên
Hiền vô tư cỏ lá
Nụ cười em nắng hạ
Cháy bỏng phía tôi chiều
Đừng trách nhau em ơi
Đớn đau nhiều lắm rồi
Tình duyên ta từng nửa đời
Mấy khi ta được yên vui
Chuyện tình mười mấy năm qua, ai ngờ nay đã chia xa
Anh buồn vứt áo ra đi, em đành xuống tóc chia ly
Một lần mỗi ngã phân ly em giờ như cánh chim bay
Em buồn dõi mắt bên sông ai sầu ai héo ai mong