Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng
Rơi rất gần rơi xuống trong tôi
Có nhiều khi rơi xuống bên đời
Trong gian nan nên cất tiếng cười.
Còn một lần còn đau lời nói
Còn một ngày còn tiếc thương đời
Vì cuộc tình là thoáng mây trôi
Nếu tình cờ là giây phút thôi.
Đà Nẵng thành phố tôi yêu
Yêu suốt cuộc đời như tôi yêu người thương yêu nhất
Đà Nẵng thành phố của tình yêu
Thành phố bên bờ biển xanh những chiều mây bay nắng trãi
Ôi đẹp làm sao sóng sông Hàn xôn xao tiếng hát
Hòa gió lên những đôi chim chập chờn.
Chiều nhẹ rơi trên phím
Tôi hát cho người tôi hát cho mình
Trên cây đàn vỡ tôi dệt thành tơ
Lời đầu cho tình lời cuối cho mình
Đêm chia xa âm vang tiếng hát
Đêm thiết tha bao ngày tháng qua
Đêm hoang mang thương hoài mùa trăng
Đêm chắt chiu dáng nghìn sao băng.
Từ em xa vắng lá thu buồn rơi chết theo mùa trăng tàn
Vàng trong nổi nhớ tóc xanh phai màu úa theo thời gian
Nhớ dáng ai xưa bên giàn hoa tím, lời hát ru êm cung đàn nhẹ lướt
Một thuở yêu người say đắm bên nhau biết bao giờ nguôi
Tôi làm con gái
Buồn như lá cây
Chút hồn thơ dại
Xanh xao tháng ngày
Một lần qua đây
Rồi không trở lại
Ôi mùa xuân này.
Lời nào muốn nói nhưng chuốc sầu thêm thôi
Tình nào buông trôi như nắng chiều lưng đồi
Một ngày nắng ấm xin chấp cánh bay cao
Để rồi mai sau còn ai nói yêu nhau.
Nhạc tình phôi pha còn ai thấy xót xa
Người về nơi đâu thung lũng sầu thêm sâu
Ngâm thơ: Nhìn trời nước mắt rơi tuôn
Làm sao ai hiểu nỗi buồn của tôi
Tương tư một thuở rã rời
Lửa nào soi sáng tình tôi yêu nàng
Giọt mưa hay giọt lệ tình
Còn rơi mãi trong chiều tím
Giọt mưa hay giọt lệ tình
Từng tiếng nấc bên sông