Ðào, mỉm cười trong gió, chào đón xuân về
Nhạc, tràn lan đây đó, muôn loài lắng nghe
Tình, ngày xuân chứa chan, vương vấn cung đàn
Mắt huyền yêu, cách muôn trùng dương, như mơ hồ.
Version 1: Phần trình bày của Duy Quang & Julie (phần 1 tone C, phần 2 tone F)
Vàng trước ngõ trong ngần áo lụa
Nụ hồng quá nghe ra ngậm ngùi
Vì vàng phai xưa từng mấy độ
Rộng nghìn thu một tà dương ấy.
Sài Gòn bây giờ buồn không ẹm?
Và em còn hong tóc bên thềm
Em còn đợi chờ ngoài hiên vắng
Em còn gội nắng trong sân trường
Khi ấu thơ ngồi trong bóng trăng nhìn theo áng mây đưa
Nghe má ba kể trong ánh trăng cuội đang sống say sưa
Rồi thôn xóm bừng lên tiếng reo hoà theo khúc ca ngân
Tiếng ngây thơ bầy em múa ca mời trăng thu xuống trần.
Đêm nghe gió tự tình
Đêm nghe đất trở mình vì mưa
Đêm nghe gió thở dài
Đêm nghe tiếng khóc cười của bào thai.
Về đây khi sương rơi,
Nắng xuân tàn sau mái tranh
Liễu buông cành im đứng
Rũ bóng in trên hồ xanh.
Em thương mùa hạ mây trắng bay cao
Em thương học trò áo trắng trinh nguyên
Khi em về rồi nghe lòng buồn tênh
Nghe như những chiều giận nhau chẳng nói
Ðến với người tình yêu ngỡ ngàng
Ðến với nhau đầy những đắng cay
Hai chúng ta ôm mối tình đau
Hai chúng ta thương xót tình nhau
Lại một Noel nữa
Mấy mùa Giáng sinh rồi
Anh ở đồn biên giới
Thương về một khung trời