Lầm Lỡ

Ðến với người tình yêu ngỡ ngàng
Ðến với nhau đầy những đắng cay
Hai chúng ta ôm mối tình đau
Hai chúng ta thương xót tình nhau

Vơi Đầy

Em còn đây ngồi đến lá rơi
Cuối con đường vạt nắng trôi dời
Chiều nghiêng bóng chiều vàng mênh mông
Dấu đi quên dấu chân trũng mờ.

Cuộc Tình Buồn

Một đời người được bao lâu
Một cuộc tình được bao nhiêu
Trong hương yêu nước mắt rơi nhiều
Mà nụ cười chẳng có bao nhiêu

Gọi Thầm Tên Em

Khi mặt trời mọc sương tan mây bay nỗi sầu
Khi một màu buồn chân mây em đứng nơi đây
Trông về nghìn phương xa phương xa vời vợi
Ôi một màu buồn chia ly bỗng xót xa đời.