Bầu trời không một vì sao
Lòng buồn man mác xuyến xao hồn tôi
Trái tim dao động vẫn còn
Bao nhiêu cảm xúc cho lòng đớn đau
Tàn đêm hay mộng tình xa
Dòng dư lệ đắng nhạt nhoà trên môi
Lá rơi hay cuộc tình rơi
Tình xưa xe sắt lời nào chua cay
Chiều thu đã buông màn sương ướt mi.
Đường xa chớm lạnh người man mác buồn.
Trời trút lá vàng vào thu.
Người yêu nếu ra đi, một hôm nắng lên cao
Xin hãy mang đi theo, cả mây trắng trong veo
Lời chim hót mang đi, cùng tia nắng xôn xao
Ngày ta mới yêu nhau, tình ta mới dâng cao
Ngày sao thấy đi mau, cùng đêm vắng đêm sâu
Trăng sáng như nâng niu, loài chim hót đêm thâu
Người yêu nếu ra đi, người yêu nếu chia lìa
người yêu nếu ra đi
Anh đem về chôn lịm ngày thương đau
Khóc làm gì cho chua xót tình khổ đau
Khi yêu nhau tình sẽ đượm màu tươi thắm
Khi xa nhau để lòng chết trong đau thương
Anh ngước lên đồi mưa rừng trắng phủ
Nhạt nhòa lên khơi chiều về chưa nguôi
Tình còn pha phôi nhặt nhánh lan rừng
Ghì bóng mây chùng nhuộm áo mù sương.
ÐK: Tiệc hạnh phúc Nước Trời cao sang ôi nhiệm mầu.
Ngài tự hiến thân mình nên thần lương cao quý.
Nào mặc áo tinh tuyền là nên giống Chúa Trời.
Luôn bác ái thương người phục vụ như Chúa ta.
Em ở chốn nào, cho tôi tìm thấy
Trong từng nỗi buồn, mênh mông còn đấy
Tôi ngồi lặng lẽ sầu
Riêng tôi trong cõi vắng
Trông đợi bao giờ, tình ấy vẫn xa xăm
Trả lại em yêu, khung trời đại học
Con đường Duy Tân cây dài bóng mát
Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát
Vết chân trên đường vẫn chưa phai tàn
Tình mình bây giờ như mưa trên sông
Mưa đầu sông, mưa cuối sông
Tình mình bây giờ như cơn gió đông
Gió đầu đông, gió cuối đông