Hôm nay đâu phải vào thu
Tại sao có chuyến viễn du lấy chồng
Người đi pháo đỏ nhuộm đường
Tôi về ôm mối hận lòng đau thương
Gió đông về chiều nay trên phố vắng
Bước lang thang vào quán cốc bên đường
Một thời ngày xưa mới quen nhau
Ta uống chung café đen thật đắng
Em đến với tôi rực rỡ như nắng hạ
Bên bờ Hương Giang
Hoa phượng vĩ khoe màu thắm
Như em đi vào đời tôi
Trong những lần đi về miền dĩ vãng
Mong tìm lại những con đường thân quen
Sài Gòn xưa chiều thu lá đổ
Vàng bàn chân, ôi vàng bàn chân
Một vạt nắng rơi trên con đường vui
Một hạt máu tươi trong tim đầy vơi
Một lời kinh buồn một vùng tâm hồn
Bước chân dịu vợi nhớ thương vơi
Một ngày mưa dừng chân chốn đây
Trời vào đông hàng cây úa gầy
Tiếng mưa rơi đều trên khóm lá
Giấc mơ đời mình ta với ta
Mùa thu chợt đến bên đời
Phố buồn chậm bước chơi vơi
Lối đi mòn dấu chân người
Nên tình giờ đã bay xa
Êm đềm ánh trăng loang vườn biếc huy hoàng qua lầu nàng
Ðàn rung lên ngàn tiếng gió đêm dần quyến ôi đàn lưu luyến
Xưa nàng đứng bên song lầu cao chưa đóng thắm muôn duyên
Tôi mơ nắn cung đàn hòa theo bao lời gió ngân ngàn tiếng vang
Người nỡ quên tôi người đã quên rồi
Năm tháng qua mau chất cao tuổi sầu
Thầm nhủ trong mơ lòng mãi trong chờ
Mây thoáng qua song tình thôi đừng ngóng.
Rồi mai mình vẫn cô đơn
Nằm nghe lời gió chiêu hồn
Nhớ về nghìn đến lang thang
Nghe hồn vọng quá mênh mang