Đường về hôm nay vắng đôi chân mềm
Hàng cây thưa lá bỗng như gầy thêm
Mây trời ngủ mãi trên cao
Sương mờ quyện trên sóng vắng
Mái tranh chưa nhuộm khói chiều
Cỏ úa theo màu nắng loang
Người đã qua bên kia cầu, nắng tàn
Tình lỡ trao em ngày nào
Nắng đã xôn xao hát trên tà áo
Tình ngỡ cho em dài sau
Ái ân nồng đau mắt cười đêm thâu.
Một ngày mưa dừng chân chốn đây
Trời vào đông hàng cây úa gầy
Tiếng mưa rơi đều trên khóm lá
Giấc mơ đời mình ta với ta
Mùa thu chợt đến bên đời
Phố buồn chậm bước chơi vơi
Lối đi mòn dấu chân người
Nên tình giờ đã bay xa
Êm đềm ánh trăng loang vườn biếc huy hoàng qua lầu nàng
Ðàn rung lên ngàn tiếng gió đêm dần quyến ôi đàn lưu luyến
Xưa nàng đứng bên song lầu cao chưa đóng thắm muôn duyên
Tôi mơ nắn cung đàn hòa theo bao lời gió ngân ngàn tiếng vang
Người nỡ quên tôi người đã quên rồi
Năm tháng qua mau chất cao tuổi sầu
Thầm nhủ trong mơ lòng mãi trong chờ
Mây thoáng qua song tình thôi đừng ngóng.
Rồi mai mình vẫn cô đơn
Nằm nghe lời gió chiêu hồn
Nhớ về nghìn đến lang thang
Nghe hồn vọng quá mênh mang
Ơn em thơ dại từ trời
Thơ dại từ trời, từ trời theo ta
À à a a, theo ta từ trời
Xuống biển lượm đời, lượm đời ta lên
À ạ a a, a a à à, à ạ à à, à ạ a a
Người đi rồi, hai đứa mình ở lại
Dalat buồn trong nắng vắng chiều hôm
Sương mù nhiều vãi trên làn tóc rối
Chiếc gối chung đầu mình kể chuyện đêm đêm
Giọt thu buồn là chiếc lá vàng se
Bởi nắng hạ thấm vàng quá đổi
Giọt thu buồn trên cánh hoa thạch thảo
Tím long lanh như muốn nói điều gì