Giao Cảm

Lặng lẽ Chiên Đàn nhả khói thơ
Đỉnh trầm sông ngất ý thiền môn
Lung linh nến ngọc ngời sao điểm
Thanh tịnh trần gian sạch tủi hờn

Chiều Bên Giáo Đường

Linh hồn tôi buồn sầu
Trong giáo đường im vắng
Trong tiếng chuông chiều ngân.
Linh hồn tôi u sầu
Nguyện Chúa ôi xót thương
Một tâm hồn bằng giá
Một cõi lòng bơ vơ

Lời Cho Em

Em ơi lệ đã cạn dòng
Đời anh sao mãi long đong thế này
Trời buồn nên trời nhiều mây
Anh buồn nên viết thơ này cho em

Muôn Kiếp Ngậm Ngùi

Lênh đênh tiếng ca buồn lắng trong chiều khóc nhân gian sầu
Bao nhiêu xót xa hờn oán sẽ mang đến muôn ngàn sau
Quê hương tóc tang lửa khói cho người héo hon chờ mong
Ai đi nhớ nhung thổn thức chia tay ngấn lệ sầu tuông

Trên Đường Về

Trầm trong khói lam chiều xuống
Một bóng chìm sâu trong màn sương
Chập chờn lang thang trong u tối
Mờ khuất sau ngàn dâu, lặng ngẩn ngơ vì đâu