Chiều thu không lá vàng bay
Anh loay hoay trên phìm đàn chùng
Chiều thu thiếu lá vàng rơi
Anh buông lơi phím tơ còn xuân
Trầm trong khói lam chiều xuống
Một bóng chìm sâu trong màn sương
Chập chờn lang thang trong u tối
Mờ khuất sau ngàn dâu, lặng ngẩn ngơ vì đâu
Nào người yêu, giã từ ác mộng
Ta đưa nhau tới cõi địa đàng
Về một nơi sông dài nước rộng
Ta yêu nhau trên bãi cỏ hoang
Em như là ngọn sóng xôn xao xôn xao hát ru bờ cát
Cho tân hồn xui bóng bâng khuâng bâng khuâng nhớ thương vơi đầy
Đêm qua từng đêm trắng miên mang, miên mang buồn ơi xa xôi
Mưa Sài Gòn hay mưa Cali
Mưa nào vui cơn mưa nào buồn?
Mưa Sài Gòn hay mưa Ca li?
Mưa Sài Gòn hay mưa Cali
Có em có tôi? Có bao bạn bè?
Có tiếng mẹ ru khi còn trong nôi?
Một lần yêu ngang trái biết bao nhiêu sầu
Thôi tình yêu đã mất nhớ thương đã nhiều
Lệ tình chan chứa để tiễn đứa nhau
Thôi chia ly từ đây
Như Chiêm Vương xa Huyền Trân
Qua rồi giờ phút đôi vai kề vai
Thôi chia ly từ đây như Ngưu Lang xa người thương
Mong gì còn thấy mắt nhau mơ mộng
Cơn mưa chiều chợt đến bên tôi
Mưa mưa hoài gợi nhớ thương ai
Con đường loang nước vươn dài
Lá cây nhẹ rung, dịu mát nơi này.
Tình nhạt phai u hoài lòng ai
Dòng lệ rơi buồn ơi
Thôi xin đừng gặp gỡ
Chi nữa em ơi, cho lòng bẽ bàng
Vì tình đầu em hỡi
Đã yêu ai rồi, sẽ yêu muôn đời.