Bóng mát sân đình bên tường vôi trắng
Trường làng ngợp nắng bóng tuổi thơ xa
Con đường về ngoại luồng qua truông vắng
Hái trái chim chim xanh đỏ làm quà.
Em đi trường học, ta đi trường đời
Em dời gót ngọc, ta rời cuộc chơi
Em đi điệu đàng, sang ngang mấy nhịp
Ta đi vội vàng, chưa kịp buồn vui
Mưa bay qua phi trường
Mưa bay giữa lòng người
Tôi ngồi hồn tả tơi
Đau theo ngàn giọt mưa.
Đêm vì sao tôi buồn
Đêm vì sao dòng lệ rơi tuôn
Đêm từng đêm lạnh lùng
Đêm vầng trăng ngại ngùng
Đến trong đêm huyền ảo mông lung
Như tình yêu trong phút sau cùng.
Trả lại em cơn mưa mùa hạ
Trả lại em lá vàng mùa thu
Trả lại em chiều thoáng sương mù
Giờ còn ai ngồi nhớ thương ai.
Gửi về em, đôi lời chưa nói
Gửi mầu mắt nai, chút buồn ngày chia tay
Gửi chiều nay, phấn hương nhạt nhoà
Gửi vào sớm mai, những nụ tình phôi pha.
Lời 1:
Bao nhiêu mến thương
Thắp nên cho rừng ngàn cây tươi xanh trở che cuộc sống
Mênh mông núi sông
Lá hoa muôn trùng đan thành chiếc áo ôm ấp nhân gian
Chim tung cánh bay, thú hoang từng bầy gọi nhau trong bóng sương mờ giữa đồi
Đường chia muôn lối, suối tuôn ngàn nơi hoa lạc trên nước đến nơi xa vời.
Khi một cành hoa mai nở vàng hôm nay là mùa xuân tới
Chuông chùa nhẹ ngân vang, lòng người thênh thang, đón xuân dịu dàng
Xin Phật từ bi cho mọi người thương nhau, quên đi hận thù
Cho đời tràn hương xuân, không nghe chuyện buồn, âu lo phiền muộn
Xin từng ngày trôi qua, lòng này không quên, đời là cơn mơ vô thường
Tâm này là vô biên, một đường siêu nhiên, đến nơi diệu huyền.
Bao năm rồi ta vẫn chờ ai
Lênh đênh tháng ngày thuyền không bến bờ
Bao lâu rồi ta mãi chờ ai
Bên gốc si già ngày xưa còn đó.
Có một người vừa lầm lỡ duyên đầu
Có một người đày ta xuống mộ sâu
Ngày hôm qua yêu mến cho người
Ngày hôm nay chỉ hờn oán thôi