Gửi về em, đôi lời chưa nói
Gửi mầu mắt nai, chút buồn ngày chia tay
Gửi chiều nay, phấn hương nhạt nhoà
Gửi vào sớm mai, những nụ tình phôi pha.
Lời 1:
Bao nhiêu mến thương
Thắp nên cho rừng ngàn cây tươi xanh trở che cuộc sống
Mênh mông núi sông
Lá hoa muôn trùng đan thành chiếc áo ôm ấp nhân gian
Chim tung cánh bay, thú hoang từng bầy gọi nhau trong bóng sương mờ giữa đồi
Đường chia muôn lối, suối tuôn ngàn nơi hoa lạc trên nước đến nơi xa vời.
Khi một cành hoa mai nở vàng hôm nay là mùa xuân tới
Chuông chùa nhẹ ngân vang, lòng người thênh thang, đón xuân dịu dàng
Xin Phật từ bi cho mọi người thương nhau, quên đi hận thù
Cho đời tràn hương xuân, không nghe chuyện buồn, âu lo phiền muộn
Xin từng ngày trôi qua, lòng này không quên, đời là cơn mơ vô thường
Tâm này là vô biên, một đường siêu nhiên, đến nơi diệu huyền.
Bao năm rồi ta vẫn chờ ai
Lênh đênh tháng ngày thuyền không bến bờ
Bao lâu rồi ta mãi chờ ai
Bên gốc si già ngày xưa còn đó.
Có một người vừa lầm lỡ duyên đầu
Có một người đày ta xuống mộ sâu
Ngày hôm qua yêu mến cho người
Ngày hôm nay chỉ hờn oán thôi
Em ngồi thanh thoát, lời kinh trên môi
Áo gì trắng thế, tóc mây buông dài
Lời kinh cầu bình an, ngoài kia hoa rất vàng
Cỏ ngoài kia xanh thế, áng mây chầm chậm trôi, chầm chậm trôi
Tôi về bên chiều
San Francisco
Chiều lên con phố
Phố nắng mơ hồ
Người đâu ngờ tình xót xa tôi
Như đèn đêm ngóng trông một đời
Người ơ hờ như chuyến xe qua
Đèn soi tìm hoài vẫn âm xa.
Có lẽ tới bây giờ, em mới dần nhận ra
Ai là người yêu em hơn hết loài người ta
Có lẽ tới bây giờ, đã chán lòng người ta
Toàn dối trá điêu ngoa, không biết thương đàn bà
Chiều tàn trên bến Hương Giang lờ trôi
Bóng chim bay về chân núi xa vời
Chiều tàn trên bến mang theo hoàng hôn
Dòng sông buồn mơ chiếu áng mây hồng
Khóm lau mờ nghiêng mình bên dòng nước.