Sài Gòn Tháng Sáu Trời Mưa

Sài Gòn tháng sáu trời mưa
Giọt buồn cứ mãi đong đưa từng hạt lưa thưa khơi giấc tiêu điều
Sài Gòn tháng sáu buồn thiu đường về một bóng quạnh hiu
Bên chiều mưa bay trong cơn gió tới.

Yêu Thôi Mà Em

Thôi em đừng khóc, hãy về đi em
Đôi ta đâu còn là gì của nhau nữa
Nếu em từng đã yêu quá một người
Chắc em sẽ thấu nỗi buồn của tôi

Rã Rời

Nước mắt nào nhỏ xuống đôi mi
Nghe trong con tim, tình mãi mông mênh
Ngày dài buồn tênh, kiếp sống lênh đênh
Một mình ngồi đây, nghe mưa rơi đầy đời buồn tái tê

Tình Khúc Sau Cùng

Em trở về như mùa hè giăng mưa sầu
Em trở về cho buổi chiều xuống qua mau
Ôi não nề hai tên tù hai bàn tay trói
Rưng rưng ngồi nghe nhau kể chuyện cũ mưa rơi

Bạn Lòng

Bạn lòng thân mến đây giây phút hồn tôi nghe chan chứa hương đời
Nhạc lời êm ái tôi ca ấm vành môi mong sao đến bên người
Bạn là trăng sáng trong đêm tối hồn tôi soi lên bao ánh tươi
Bạn là hoa thắm trên hoang vắng tình tôi vun lên một mùa mới !

Mùa Thu

Thu sang bao giờ, làm vòm mây non
Từng con đường nhỏ, quanh quanh phố nhỏ
Ngập ngừng lá úa, trầm mặc ngõ trước
Một bông vàng cúc, vừa hé sau vườn.

Sầu Khúc

Buồn nằm nghe tôi khóc, mái hiên mưa về
Buồn mềm chăn gối, nhớ anh yêu vội
Hồn tôi sám hối, tháng năm sầu lo.

Ru Về Phận Người

Ngày giá buốt con tim mù
Lời thì thầm của tiếng mộng du
Ru về cuộc đời phận kiếp lưu vong
Ru lời thật thà ngày tháng long đong
Ru trăng mộng mị chìm giữa hư không tháng ngày.