Trời chiều lộng gió diều tung cánh bay lững lơ giữa khung trời
Đoàn thuyền ai đó về đây thả neo xôn xao trên bến đợi
Biển chiều sóng vỗ dạt dào lòng người dậy lên biết bao những nỗi niềm.
Chắc gì em không là nắng
Cho tôi về đậu giữa môi hồng
Một mai bóng chiều cô quạnh
Nhủ lòng em có nhớ tôi không
Yêu mãi yêu dài lâu cho đến khi bạc đầu
Mình yêu như xưa mình chung lớp
Mình yêu như thuở vui chung trường
Ước mơ duyên mộng lành thắm mãi đôi đầu xanh.
Ngồi bên bờ biển này
Nhớ dòng tóc mây bay
Nhớ nụ cười trong gió
Bàn chân in cát nhỏ
Giờ đây đã phai mờ.
Ngày nao thuở ấy đôi ta vui chung trường
Tình yêu đang chớm vươn mỗi khi tan trường
Lòng mình lưu luyến thương nhìn theo em cuối đường
Phượng rơi thêm vấn vương.
Còn đêm nay thôi anh rồi mai xa muôn phương xa cách bao trùng dương
Cầm tay em đi anh, vòng tay ôm đi anh hôn một lần để nhớ ngàn năm
Rồi mai nay xa nhau đường anh đi mưa có giăng sầu
Mùa thu nơi đây gió lạnh đầy tay làm sao anh biết tôi thường nhớ anh
Làm sao em biết tôi gọi tên anh suốt cả đêm
Cơn mưa nào chợt đến bong bóng vỡ đầy sân
Nằm nghe bao tiếng lòng khóc than duyên phận mình
Hạt mưa khơi chi bao sầu nhớ
Mưa tí tách bên hiên niềm đau dâng liên miên.
Xin cám ơn đời cuộc đời đã mang
Em đến trong đời tôi em gieo mơ ước trong đời
Em ươm cuộc tình mê say, cho tôi xây mộng đời dài
Cho tôi một đời gắn bó trong tình lứa đôi
Giam em vào lồng đời êm ái
Giam em vào cuộc tình mãi mãi
Cho em quên cho em quên muôn dặm đường trần
Cho em quên cho em quên tiếng gọi nghìn trùng.
Vì sao mây vẫn còn bay
Vì sao mưa vẫn còn đầy
Vì sao thương nhớ như rượu say
Và vì sao tôi vẫn một đời nhớ ai