Nửa đêm anh nghe nức nở, âm điệu bơ vơ đã gọi tên mình
Nửa đêm em nghe đau khổ, ai gọi tên em trong lời êm đềm
Mình gọi tên nhau những hồi buồn rầu, mình gọi tên nhau những hồi khổ đau
Cuộc tình chia ly , trắc trở nghìn trùng,đợi chờ nhau nghe đã thành mịt mùng
Mưa rơi ướt đôi bờ mi
Chênh vênh lá rơi ngoài hiên
Bao niềm riêng lén trong từng nỗi nhớ
Nghe buồn tênh chất bao sầu úa.
Tuổi tình yêu của tôi
Nhiều mây giăng trước ngõ
Nhiều lá vàng bên sông
Thủy triều giăng biển động.
Ba năm vuốt sợi tình dài
Ừ tôi còn vụng
Ừ tôi còn vụng ngón tay dậy thì
Ba năm vuốt sợi tình sâu
Người chưa yên nỗi chút tình xác xơ
Nên thời gian ấy ngùi trông
Khô như hạt bụi trưa ngập ngừng bay
Mỗi chiều em về vườn hoa thay sắc
Niềm vui dâng lên mắt trên má trên môi
Vang bao tiếng cười cây lá đơm bông
Má em tươi hồng nồng nàn mùi tóc.
Em về qua góc phố xưa
Lật trang thơ cũ vàng phai bao giờ
Em về theo gió lặng thinh
Nắng hoang mang lạ vô thường mới tinh
Chiều ngang qua phố gầy
Nhìn tà áo ai bay
Môi khô niềm tê tái
Quay quắt sầu vương tay
Bao giờ thu trở lại
Cho mắt môi nồng say
Cho ấm đôi vai gầy
Chiều về mưa đầu ngõ
Xanh xao ngày tháng nơi này
Đã bao năm
Mơ hồ màu áo thu phai
Mơ hồ từng bước chân ai
Trời chiều lộng gió diều tung cánh bay lững lơ giữa khung trời
Đoàn thuyền ai đó về đây thả neo xôn xao trên bến đợi
Biển chiều sóng vỗ dạt dào lòng người dậy lên biết bao những nỗi niềm.
Chắc gì em không là nắng
Cho tôi về đậu giữa môi hồng
Một mai bóng chiều cô quạnh
Nhủ lòng em có nhớ tôi không