Ngồi đây trong quán đợi
Nhìn đời qua thật mau
Thương bàn tay em tội
Đan dài thêm những cơn đau
Khi người còn xa nhau xa nhau.
Xin hãy yêu anh như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng thanh bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Anh chở tình về cho mắt em xinh.
Nửa đêm anh nghe nức nở, âm điệu bơ vơ đã gọi tên mình
Nửa đêm em nghe đau khổ, ai gọi tên em trong lời êm đềm
Mình gọi tên nhau những hồi buồn rầu, mình gọi tên nhau những hồi khổ đau
Cuộc tình chia ly , trắc trở nghìn trùng,đợi chờ nhau nghe đã thành mịt mùng
Mưa rơi ướt đôi bờ mi
Chênh vênh lá rơi ngoài hiên
Bao niềm riêng lén trong từng nỗi nhớ
Nghe buồn tênh chất bao sầu úa.
Tuổi tình yêu của tôi
Nhiều mây giăng trước ngõ
Nhiều lá vàng bên sông
Thủy triều giăng biển động.
Ba năm vuốt sợi tình dài
Ừ tôi còn vụng
Ừ tôi còn vụng ngón tay dậy thì
Ba năm vuốt sợi tình sâu
Người chưa yên nỗi chút tình xác xơ
Nên thời gian ấy ngùi trông
Khô như hạt bụi trưa ngập ngừng bay
Không có em đâu có tình nồng
Không có em đâu có mộng lành
Và đời này đâu có yêu thương
Không có em đâu có mưa buồn
Không có em đâu có nắng mềm
Và lòng này đâu có chờ mong
Ngước mặt nhìn lên, một vòm me xanh
Ngước mặt nhìn lên, chú chim sâu chuyền cành
Ngước mặt nhìn quanh, dòng đời nô nức
Tất bật buồn vui, còn em với tôi
Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn
Nghe cung sầu lắng vang trong hồn
Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa
Giòng nước mát xóa nhòa
Quãng đời nào xôn xao trong đời ta
Bây giờ là tháng mười
Em hiền như hoa cúc
Sao anh không là đất
Cho em ngả vào lòng