Mảnh Hồn Hoang

Tình ta thôi đã vỡ tiễn người đi khi lệ nhòa
Về thôi hết đêm rồi chìm trong nỗi đau triền miên
Ngày nào tim ai đã giữ hồn tôi trong tình người
Rời xa bao ưu phiền chìm trong những ngày lang thang

Em Là Tất Cả

Nàng là vì sao sáng lấp lánh lung linh trong đêm dịu dàng
Nàng là tia nắng sớm sưởi ấm tim anh khi anh mơ màng
Kể từ khi em đến em mang cho anh bao nhiêu mong chờ
Một nụ hôn say đắm em đã cho anh một trời mộng mơ…

Mong Ngày Mai Nắng Ấm

Từng ngày, từng ngày, tôi ngồi nơi đây
Nhìn tháng ngày trôi, không biết ngày mai
Rồi chợt chạnh lòng thương người thương tôi
Uổng phí ngày xanh theo bóng thời gian

Em Và Bóng

Em như là chiếc bóng
Nghiêng ngã nơi góc trời
Chẳng có ai gọi mời
Để nụ cười trên môi
Buồn héo khô trong đời