(st 48 Văn Vũ)
Từng ngày, từng ngày, tôi ngồi nơi đây
Nhìn tháng ngày trôi, không biết ngày mai
Rồi chợt chạnh lòng thương người thương tôi
Uổng phí ngày xanh theo bóng thời gian
Em như là chiếc bóng
Nghiêng ngã nơi góc trời
Chẳng có ai gọi mời
Để nụ cười trên môi
Buồn héo khô trong đời
(St 45 Văn Vũ)
Nhớ nhau buông tiếng thở dài
Tiếc cho một đóa hoa rơi
Đưa tay vụng về đón lấy
Ôi thôi rụng cánh hoa rồi.
Chiều hạ mang niềm nhớ
Ta hẹn nhau ngồi góc phố thân quen
Góc phố xác xơ nắng hạ buông rèm
Mưa bay ngang trời
Buồn.
Một đời cây có mấy lần chia lìa cành lá sầu rơi
Một đời mưa có mấy lần xa rời làm mưa bên trời
Một đời ta có mấy lần rơi lệ đưa tiễn người xa rời
Giọt vơi rồi giọt đầy
Tay đưa tay ru tình nghìn trùng
Là lệ buồn trầm lăng mộ đá
Trên hai vai nghiêng đời mịt mùng
Chút yêu người còn mãi riêng ta.
Vội chi em tình vẫn còn đây, buồn chi em hoa vàng mấy độ
Gọi mời ta ru đời thêm chút mong manh
Về chi em tình vẫn còn say, chiều chưa phai tay dài nỗi đợi,
một đời thân đau, mai xa rồi ta chắc nhớ thương người
Giọt nước mắt nào rơi lặng lẽ trong cuộc đời
Làn môi nào khô gầy trong chiều buồn mưa bay
Giọt nước mắt nào rơi trên đôi má ngập ngừng
Chảy động trong tim ta, bỗng dưng đời xa lạ.