Có con đường đi quanh đời ta
Có con đường loay hoay chỗ nằm
Có con đường về xóm vắng xa xôi
Buồn thì không buồn nhưng hay nhớ thương
Nhìn chiều mưa buồn thương bao cánh chim
Nhìn người chinh phụ thương bao tháng năm trông chồng
Có bao người bao tình thương có bao chiều bao niềm yêu
Tình ngát xanh như màu trời thanh cao.
Mẹ cho con một đời yêu thương
Mẹ cho con một màu thanh lương
Con tim mẹ thế gian dung chứa
Mẹ dạy con hy sinh vì người.
Cơn mưa chiều nay vỗ về hiên vắng
Mưa rơi trên phố nhỏ bóng người về đâu
Phố xá đêm về giọt mưa ướt vai
đôi chân hiu quạnh cùng giọt mưa rơi
Một mai về bên kia đời
Tôi xin mang theo nụ cười
Nụ cười tiếng khóc trẻ thơ
Nụ cười tiếng khóc ban sơ
Theo mây làm kiếp sông hồ
Đưa hồn tôi vào cõi mơ
Hồ thu mưa hay mắt thu mưa
Sương khói bơ vơ níu lơi mặt hồ
Trời giăng tơ cơn gió mơ hồ
Trăng ngần ngại qua miền thương nhớ
Mắt nhung mơ ngày cũ xa xưa
Ghì tay gặng hỏi em đang thế nào
Lòng em còn chưa biết trả lời ra sao
Ở kế bên anh nhưng lòng em có ai
Vậy thôi chào em anh không ở lại.
Còn lại đây nửa đời hoang vắng
Chiều đông về giọt nắng đơn côi
Anh về nơi ấy xa xôi
Mình em ở lại bùi ngùi nhớ thương
Lạnh lùng ngồi bên song
Giọt đắng rơi âm thầm
Lặng nhìn vầng trăng úa
Lá khô rơi ngoài song
Ngày xưa em đến lúc trong chiều tối
Tình ta say mê không ngờ không nghĩ
Một đêm qua gọi nhau trong giấc mơ
Nghe giọt mưa nỗi nhớ em từng đêm