Tiếng tim nức nở hay tiếng Thu hờn
Duyên chợt rời, nhói cơn đau xé lòng
Tình chia xa, người về miền viễn biệt
Nỗi bơ vơ khôn xiết, uất nghẹn lời!
Giọt nước đến từ đâu? Trinh nguyên thủa ban đầu
Giọt duyên thắm tìm nhau, kết đời thành con nước
Hoà cùng với dòng sông xuôi vào lòng biển Đông
Tôi ngồi hoá đá thành mây
Trả anh ngày tháng, anh xây mộng đầu
Tôi ngồi hoá đá thành sao
Trả anh hẹn ước chung nhau đường dài
Tôi ngồi hoá đá lệ cay
Trả anh buổi tối trao nhau nụ hồng !
Gió đùa rụng giọt sầu đông
Nghiêng cánh chim về đo mắt đồng
Bờ hư không bình yên đã vỡ
Dòng sông mê còn mang nhớ mong
Hình bóng ai màu sương khói bỡ ngỡ
Tìm đâu yêu dấu ngày thơ mộng nào thuở ta có nhau
Đã như làn mây khuất ánh trăng gầy hết mơ sum vầy
Giờ còn lại đây không gian vắng tênh rong rêu tháng ngày
Giờ còn lại đây đêm khuya giăng đầy nỗi nhớ trùng vây.
Ôi hai mươi năm,cuộc đời rẽ đôi
Vắng bóng nhau,người về nơi xa xôi
Biết còn thấy nhau,giữa cõi đời may rủi
Ôi hai mươi năm,ngần ấy ta chia đôi
bao nhiêu cơn đau, phủ lấp đáy tim côi
Bao nhiêu đam mê,chợt ẩn chợt hiện về
vang lên trong tim anh,còn đó từng câu thề
Ta về tới đầu non, non chìm trong sương mù
Ta về tới đầu sông, nước âm thầm xuôi biển
Ta đứng lại một mình, nghe mặt đất hoang vu, nghe tiếng gọi ban sơ
Ngày em đi trời buồn lắm
Những cánh hoa thu quỳ xót thương tình si
Buồn vui tiếng núi đồi vời vợi cuối chân trời
Mặt trời trong con tim.
Mặt trời trên đôi môi.
Mặt trời soi mênh mông.
Đôi mắt yêu thương đời.
Đôi mắt yêu thương người
Nhịp : 6/8
Tempo : 6084
Điệu Boston