Giấc Miên Đời

Ta về tới đầu non, non chìm trong sương mù
Ta về tới đầu sông, nước âm thầm xuôi biển
Ta đứng lại một mình, nghe mặt đất hoang vu, nghe tiếng gọi ban sơ

Mắt Thương

Mặt trời trong con tim.
Mặt trời trên đôi môi.
Mặt trời soi mênh mông.
Đôi mắt yêu thương đời.
Đôi mắt yêu thương người

Em Tôi

Em tôi một đời xa quê phận người
Thương bao người nghèo giá buốt canh thâu
Em tôi một đời yêu thương người người
Đem trao tình người biết mấy thương yêu

Tình Chiều

Tựa bờ vai ngoan yêu nhìn nụ hồng lên ngôi
Ngọt ngào đêm Thu sang, gió đưa lời hát êm êm lả lơi phím đàn
Một vì sao lang thang, lạc vào đáy mắt biếc, rót thêm hương tình
Gối chăn rã rời tiếng yêu dâng tràn ngập hồn hoang