Đôi mắt em, thấy sao buồn hiu
Đôi mắt em, như đang hờn dỗi
Sao không nói, nói ra một lời
Lặng thinh thế ôi, cho câu thơ thêm vật vờ
Em ơi phải chăng, mình yêu kiếp nào
Vừa tia mắt trao, tình đến rất nhanh
Anh đã biết rằng, là trời xui khiến
Cho anh gặp em, cho em gặp anh
Cho mình được yêu
Tàn đông ai chờ ai
Nghe giá lạnh nơi này
Đường xa sao còn đi
Tìm hoài cánh thiên di.
Ô hay ! con chim nhỏ, đứng chôn mình nơi đây,
buồn gì mà không hót, buồn gì mà không bay,
có nghe lời cỏ cây, réo gọi những linh hồn,
đang bỏ chốn dương gian
Tình khúc mây ngàn, yêu nhau đắm đuối
Che chở vai gầy, che chở vai gầy
Gần thêm giây phút, tìm đến với bờ môi. Nồng say
Chiều nay vắng anh, mây giăng đầy trời
Mùa đông tuyết rơi, lạnh lùng sương khói
Ngày ấy nơi đây lá úa rơi đầy
Mình trao chiếc hôn nồng nàn đắm say…
Viết những chuyện đã qua
Với những lời tình ca
Bâng khuâng với khung trời ấy
Tôi đi tìm hương đời
Có những giấc mơ
Thức dậy không nhớ
Có điều muốn ngỏ
Chẳng thốt nên lời
Hẹn gặp nhau đây, nói hết đêm nay
Rồi buồn ngày mai, nước mắt đong đầy
Đường đời hai đứa, rẻ lối tình xưa
Ai có ngờ ước nguyện là mơ
Tình ta hết rồi, tình ta như sóng phiêu du ngoài khơi
Hòa theo cơn gió, bay bay về đâu ở nơi chân trời
Âm thầm nuối tiếc, yêu dấu xa xôi
Lời thương vỡ đôi, thế nên mặn môi.