Trời mưa, xin trời đừng mưa
Chắp tay tôi lạy trời chừa bọn tôi
Trời mưa, xin trời đừng mưa
Bay đi mây vội vàng rơi sao đành.
Album: Dĩa hát Nhạc Ngày Xanh
Năm phát hành: 1969
Cơn gió chiều đông tê tái trong lòng nỗi nhớ chờ mong
Hàng cây hiu hắt ôm lá vàng khô co ro tình buồn
Người đi trong gió, con tim chơi vơi xót xa niềm đau
Người yêu dẫu hỡi, tình ta tha thiết đắm say
Tựa như sóng vỗ, ngày đêm hát ru
Với nồng nàn, tình đầu chưa chan
Ngỡ trăng vàng, kề bên gối chăn
Đêm sâu lòng man mác buồn,
sầu vương mắt ướt, lệ rớt cho đời.
Hồn bâng khuâng nhớ, mắt môi người xưa thoáng đây.
Mùa thu trong đêm tĩnh lặng
Nhẹ nhàng lá rụng ngoài hiên
Hồn ta cô đơn lạ thường
Bụi trần phủ lấp gian truân.
Đôi mắt em, thấy sao buồn hiu
Đôi mắt em, như đang hờn dỗi
Sao không nói, nói ra một lời
Lặng thinh thế ôi, cho câu thơ thêm vật vờ
Một nụ mai trong tháng giêng hé nở
Mùa đông hãy còn hai tháng rong chơi
Ɖêm kéo dài màu trầm luân vờ vĩnh
Ngày pha thêm chút giông bão từ trời
Nụ hôn của gió làm má em hồng
Bay bay bụi đỏ, áo người thu đông
Xuân hồng biêng biếc trôi giữa nhân gian
Sóng xô luyến tiếc, cánh buồm miên man
Ngững ngày đầy gió, cuốn tình em xa
Ngững ngày đầy gió, Cuốn tình em xa
Đêm nằm trên cỏ ngắm trời bao la
Đêm nằm trên cỏ ngắm trời bao la
Anh làm ngọn gió thơm ngát xuân thì
Ru em từ thuở, xanh nụ tình si
Chiều trôi qua ngõ, nhớ gì anh ơi
Gió bay từ độ, còn thơm tóc người
Nụ hôn của gió, đêm nằm trên cỏ
Gió bay từ độ, nhớ gì anh ơi
Như ngọn đèn vụt tắt
Như đại bàng ngã gục
Như cổ thụ bật gốc
Thầy xả bỏ phàm thân