Dựa thân vào cửa huyền không
Mưa đổ phập phồng ta biết em qua
Nhà em cách mấy hàng trà
Cầu cau ngập nước la đà mương trăng
Đêm nay, đêm vẫn âm thầm
Em về, mưa tạnh huyền không (í a) khép hờ
Mai đây về cố xứ chiều lên mấy hàng cau
Hoa rơi vườn hương mật gió ngừng lại bên cầu
Sau bao mùa nắng mưa nhớ thương còn cho nhau
Rưng rưng mùa trăng cũ rụng trăm nhánh bạc đầu.
Ngày xưa em về, ngõ hồn ngây thơ
Anh chợt ngẩn ngơ, trách ai hững hờ
Mùa thu gió hát, lá vàng lả lơi
Bên nhau thề nguyện, tình chết thu tàn
Khi tôi đến, cuộc đời đã đến
Khi tôi hát, con đồi cũng hát
Khi tôi nhìn em, mọi vật ngủ mơ, và em ngủ mơ
Khúc tình ru êm tựa nắng trong chiều
Tựa Vũ thật lâu tựa Vũ hằn sâu
Gần kề mấy phen một hình dáng quen
Ẩn mình trong trí nụ hồng ngất ngây
Đường về hôm nay mình tôi
Lạnh lùng một chiếc lá rơi
Bước chân cô đơn chiều vắng
Bâng khuâng chiều nay tôi buồn
Lời xưa chiều hôm tiệc ly, biết bao ân tình Chúa đã phó mình
Này đây Mình ta ban cho hãy mau cầm lấy ăn chính thân ta
Tạ ơn chén kia vơi đầy Máu ta chan hòa cùng nhau hãy uống
vì đây Máu ta tuôn trào để cứu thế nhân máu của giao ước
Yêu để nhớ cho nhau để tiếc thương nhiều trong tình đầu
Xin hàn gắn thương đau đừng thấy xa nhau quên tình sâu
Ai còn nhớ chưa quên thì vẫn u buồn theo ngày tháng
Và người vô tình hơn chắc đâu xa rồi mà còn thương
Hãy đốt đi những dòng thư cũ
Hãy xóa đi những lời ân tình
Ôi trái tim hằn những dấu yêu
Như vết roi làm đau đớn nhiều.
Gió đưa xuân về
Mưa tràn sân vắng
Ơi em vạt nắng
Trốn vào cơn mê.