Nhớ Quê

Có lần về quê hương
Tìm người thương tìm bao kỷ niệm
Nhìn hàng tre xanh rì rào con gió
Nhìn bến đò xưa ngày tôi ra đi
Có lần về quê hương
Nấm mộ xưa người thân nằm đó
Trên cánh đồng chiều ôi hắc hiu

Hát Cho Người Tình Phụ 2

Trên ngọn đồi nhỏ một chiều khi đông sang,
Tay ôm đàn người hát bài hát nào mênh mang,
Trên ngọn đồi nhỏ ta nghe tiếng gió buồn,
Tình tự với ngàn thông cho lòng thấy bâng khuâng.

Từ Độ Ánh Trăng Tan

Buồn như áo em hôm nào ướt mưa đêm,
Sầu như dáng em nhẹ gót bước qua thềm,
Buồn như tóc em trên đường phố mưa đêm,
Sầu như mắt em làm rét mướt tình yêu.

Thôi mình lỡ mất nhau rồi,
Nát đi hy vọng ban đầu,
Sao nụ cười tươi thắm,
Ngày em bỏ tôi đi lấy chồng.

Tôi trở về Half Moon Bay,
Đếm từng con sóng biển,
Đêm từng nỗi ưu phiền,
Lòng buồn như sương mù,
Từ độ ánh trăng tan.

Như Giấc Chiêm Bao (Lam Phương)

Em ơi, còn những gì ngoài một đời chia ly,
Cuộc tình vừa ra đi bằng con tim sầu úa,
Bằng ngày tháng buồn tênh,
Đêm đêm ôm kỷ niệm trong giọt sầu lênh đênh.

Cuộc đời có là bao từ khi ta bước vào,
Tình đã lắm khổ đau tình như cơn mưa rào,
Mình vẫn đến tìm nhau tình chưa vui đã vội bỏ nhau.

Dĩ Vãng (Trịnh Nam Sơn)

Ngày xưa em cất bước ra đi không từ giã,
Để lòng ai nuối tiếc mối tình chìm cuối trời xa,
Ngày đó xa nhau đời ngừng tiếng hát,
Ngày đó chia tay trời buồn ngơ ngác,
Quạnh hiu đời tôi từng năm tháng qua.

Lời yêu thương em nỡ vô tình quên thật sao,
Còn lại tôi ôm lấy riêng mình tình dưới vực sâu,
Ngày ấy em đi đời buồn ủ rũ,
Ngày ấy chia ly đường về quên lối,
Và tôi từ đây tìm ly rượu cay.

Khi Người Yêu Tôi Khóc

Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu,
Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn,
Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn thiu,
Em ơi tôi níu một lần ưu ái trên cung ngà hắt hiu.

Mây từ đâu mây đến mờ dấu chân trời,
Em tại sao em tới cho anh yêu vội,
Cho một lần yêu cuối là phút lẻ loi,
Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng như em vừa trách anh.

Đưa Em Tìm Động Hoa Vàng

Rằng xưa có gã từ quan,
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau,
Thôi thì thôi đừng ngại mưa mau,
Đưa nhau ra tới bên cầu nước xuôi,
Sông này đây chảy một dòng thôi,
Mây đầu sông thẫm tóc người cuối sông.

Nhớ xưa em chưa theo chồng,
Mùa Xuân may áo áo hồng đào rơi,
Mùa Thu em mặc áo da trời,
Sang Đông lại khoác lên người áo hoa.

Cô Đơn (Nguyễn Ánh 9)

Hạnh phúc như đôi chim uyên tung bay ngập trời nắng ấm,
Hạnh phúc như sương ban mai long lanh đậu cành lá thắm.
Tình yêu một thoáng lên ngôi, nhẹ nhàng như áng mây trôi,
Dịu dàng như ánh trăng soi êm êm thương yêu dâng trong hồn tôi.