Lòng người như lá úa trong cơn mưa chiều,
Nhiều cơn gió cuốn xoay xoay trong hồn,
Và cơn đau này vẫn còn đây,
Chiều về không buông nắng cho mây âm thầm,
Một mình trong chiều vắng nhớ đôi môi mềm,
Ngày nào ân cần trao thân…
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói,
Nói ra nhiều cũng vậy thôi,
Ôi đớn đau đã nhiều rồi,
Một lời thêm càng buồn thêm,
Còn hứa gì?…
Biết bao lần em đã hứa,
Hứa cho nhiều rồi lại quên,
Anh biết tin ai bây giờ,
Ngày còn đây người còn đây,
Cuộc sống nào chờ…
Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình,
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình,
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe…
Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành,
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình,
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh…
Ru mãi ngàn năm dòng tóc em buồn,
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm,
Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy,
Nên mãi ru thêm ngàn năm…
Ru mãi ngàn năm từng phiến môi mềm,
Bàn tay em trau chuốt thêm cho ngàn năm,
Cho vừa nhớ nhung có em dỗi hờn,
Nên mãi ru thêm ngàn năm…
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời,
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây,
Dù có gió, có giá lạnh đầy,
Có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy,
Dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em…
Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ,
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa,
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ,
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi…
Khóc cho vơi đi những nhục hình,
Nói cho quên đi những tội tình,
Đời con gái cũng cần dĩ vãng,
Mà em tôi chỉ còn tương lai…
Mai về sau nước mắt có cạn,
Khi xa đời thương cho đàn con,
Triệu người quen có mấy người thân,
Khi lìa trần có mấy người đưa?…
Anh còn nợ em,
Công viên ghế đá,
Công viên ghế đá,
Lá đổ chiều êm…
Anh còn nợ em,
Dòng xưa bến cũ,
Dòng xưa bến cũ,
Con sông êm đềm…