Ly Cà Phê Buổi Sáng

Sáng nay anh đi làm nghe tiếng em dịu dàng
Pha café anh nhé người em yêu rất ngoan
Tiển em ra phi trường mưa rơi ướt phố phường
Đi về mau anh nhé kìa hàng cây nhớ thương

Gái Quê

Gái quê gái nghèo nhà quê
Vốn thật hiền ngoan ăn nói nhẹ nhàng
Gái quê đức hạnh đoan trang
Sớm chiều đảm đan mưa nắng em không màn

Trên Mảnh Đất Tình Người

Vượt ngàn dặm xa người đến đây với mảnh đất này
Đâu biết con đường ngày mai ra sao
Nhưng tin số phận chẳng lẽ nào
Một ngày mưa đến một dòng suối đỏ
Làn sương trắng bay bên kìa đồi cây xanh là biếc

Hà Nội Em Và Mùa Xuân

Từ ngày ta xa cách nhau thời gian lắng im trong u sầu
Đợi chờ gặp nhau đã lâu bao lưu luyến phút giây ban đầu
Sài gòn mùa đông chóng qua ngàn tia nắng sáng như trưa hè
Hà Nội giờ trong áo len chào làn gió xuân êm đềm

Mình Yêu Nhau Nhé Anh

Có đôi khi tình em thờ ơ em nào biết
Lòng lạnh giá với những ước muốn sao mỏng manh
Lòng ngẩn ngơ anh thấy u sầu vì cớ sao mãi yêu em
Cho ngày đông mưa tuyết không còn rơi, oh

Lá Thư Người Chiến Sĩ

Thư rằng thư từ biên ải xa xa
Gửi người em nho nhỏ quê nhà
Đã cách xa bao năm
Sống cuộc đời quân nhân
Súng bên mình anh nay mai rày đây đó
Chiến đấu ngăn quân thù
Vì anh xót thương khi quê hương lầm than.