Dạ

Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ”
Mát hơn được uống nước chanh đường
Ở trên con phố Duy Tân cũ
Bỗng thấy như đời lắng gió sương

Mùa Thu Vắng Anh

Có những chiều ngồi ngắm lá vàng rơi
Cây thông già nhìn hàng me trơ lá
Tiếng kinh cầu ru hồn chốn hư không
Tình mang nhung nhớ khóc biệt ly

Hạnh Phúc Đây Rồi

Hạnh phúc đến rồi hạnh phúc đây rồi
Bây giờ có đôi không còn lẻ loi
Bù đắp bao năm kiếp sống mỏi mòn
Than trách duyên phần chăn gối sớm tan

Về Trên Nỗi Xót Xa

Chiều nhẹ buông xuống trên lưng đồi
Từng nụ hôn ngất ngây đắm say môi cười
Từng đêm say thơm ngát tình yêu
Lắng nghe hồn ngất ngây trong lời nói yêu đầu

Bão Rừng

Gió lộng rừng cây đồi hoa ngất ngây nhớ xưa ghé về đây
Đã hơn một lần ngắm hoa lưng đồi gặp em đang kết lá
Từ giây phút ấy trời như đã xui khiến anh mến thương em
Gói hai tâm hồn sáng khuya trưa chiều dìu nhau khắp đó đây.

Cỏ Nhớ Tên Em

Chiều về trên đồi vắng hong tóc em hồng
Hôn gót chân ngà trên cỏ hiền hoà
Ngập ngừng bụi cay mắt em
Đan ngón dài sương khói mù khơi
Và nụ hôn đầu chào nhung nhớ
Ta biết yêu em

Lối Cũ Em Về

Lối cũ em về nghe nặng tình quê ngọt mùi hoa khế
Nhìn nơi nơi đều mới mới đón đón mời cánh chim trời
Thơm ngát hương đời một thoáng chơi vơi ngày vui đã tới
Nghe hát câu à ơi nước mắt rơi mừng nói không lời.