Liên Khúc Tuyết Trắng

Anh biết, chiều nay, em anh buồn lắm
Đã hẹn, nhưng chẳng, thấy, anh sang
Khi nắng, cổng trường, soi bước em
Khi chiều kéo lại, bao nhiêu nhớ mong
Khi đường mây chờ, anh tung cánh, sắt

Dạ

Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ”
Mát hơn được uống nước chanh đường
Ở trên con phố Duy Tân cũ
Bỗng thấy như đời lắng gió sương

Mùa Thu Vắng Anh

Có những chiều ngồi ngắm lá vàng rơi
Cây thông già nhìn hàng me trơ lá
Tiếng kinh cầu ru hồn chốn hư không
Tình mang nhung nhớ khóc biệt ly

Hạnh Phúc Đây Rồi

Hạnh phúc đến rồi hạnh phúc đây rồi
Bây giờ có đôi không còn lẻ loi
Bù đắp bao năm kiếp sống mỏi mòn
Than trách duyên phần chăn gối sớm tan

Tiếc

Anh đã thấy mùa xuân trở về
Trên ngọn hồng đào trong lời ngọt ngào
Đầy yêu đương và con tim khát khao