Hôm nay có con thuyền tình ở trên làng mình, lướt sông trông hào hứng,
Hôm nay có anh trai làng, đón cô dâu về trọn tình phu thê.
Người khen, người ngó người mê trai tài gái sắc đẹp tình lứa đôi,
Hôm nay xóm mình đông vui bìa thư áo mới cập kề đi mừng vui.
Lên đồi em ngồi em ngồi trên thảm cỏ non mượt xanh
Lên đồi anh ngồi anh ngồi nhìn mây bay về viễn xứ
Một vì sao sáng lấp lánh
Một nàng tiên khoác áo trắng
Nụ cười tươi thắm trên môi quá duyên…
Quê em nắng vàng nhạt cô thôn
Vài mây trắng dật dờ nơi cuối trời
Bâng khuâng tiếng hò qua xóm vắng
Khói lam buồn như muốn ngừng thời gian.
Đố ai biết lúa lúa mấy cây
Biết sông biết sông mấy khúc
Ới Biết mây biết mây mấy tầng
Biết mây mấy tầng.
Đầu xuân năm đó anh ra đi
Mùa xuân này đến anh chưa về
Những hôm vừa xong phiên gác chiều
Ven rừng kín hoa mai vàng
Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ.
Dìu mẹ đi chơi cõng mẹ đi chơi dìu mẹ đi chơi.
Từng đêm mưa rơi mãi tiếng mưa bên thềm
Nhớ ai chiều hoang vắng thoáng mây về vương lên tóc mềm
Trời lạnh nghe tiếc nuối khóc nhau gió rét mưa buồn
Đớn đau còn vây kín những phút giây lòng ta vẫn nhớ hoài.
Bạn thân ơi cố gắng yêu thương người
Dù người không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài
Mặc người ai quen ai, hãy cho nhau một lời
Dù là nghe chua cay, dù là lời thoáng qua tai.
Này cô bé có chiếc răng khểnh
Sao thừa một cái chắc để làm duyên!
Vội vàng chi mà hình như lơ đễnh
Để lại sau lưng tiếng hót vành khuyên