Duyên Trời Phận Ta

Từ ngày tha hương lên đô thành dãi nắng dầm sương
Thấm đượm mồ hôi , nhưng lòng tôi ý chí không thôi
Cố gượng đôi tay, vượt qua giông bão cuộc đời.
Hẹn một ngày mai , anh trở lại thăm người em yêu

Chúc Phúc

Đôi tim hòa nhịp cùng nhau
Lòng xôn xao khi ngày vui đã tới
Đi qua câu bướm lời ong
Giờ hai đứa có tên trên thiệp hồng.

Anh Nhớ Em Nhiều

Ngày đôi ta xa nhau anh làm bài thơ quá u buồn
Sầu thương bao đêm cay lòng mắt
Vì yêu em hôm nay bờ môi khô vẫn mong chờ
Người đi cho tim anh thẫn thờ
Buồn như hoa lá tàn phai xác xơ.

Khi Anh Yêu Em

Khi anh mơ tình, cuồng si con tim
Khi anh yêu em, cuồng si môi mềm
Khi anh yêu rồi, dù cho xa xôi
Và yêu em rồi, còn đâu đơn côi

Nha Trang Đêm Nay Không Có Em

Nha Trang đêm nay không có em,
cho anh lang thang trên biển vắng
Hơ…ơ…Nhớ em…Nhớ em
Nha Trang đêm nay sầu lặng vắng.
Sóng vẫn xô bờ mà bóng em đâu?
Nha Trang đêm nay không có em,
cho anh hôn em tình đắm say.

Thì Thầm

Gọi tên em khi đầu hôm nắng hạ
Gọi tên em giữa giá lạnh chiều đông
Gọi tên em trong đêm thu vàng lá
Anh thì thầm khẽ gọi mãi tên em

Đời Anh Shipper (Rồi Tới Luôn Chế)

Ôi bao nhiêu năm rồi vẫn mang danh là anh shipper
Giao đi những món đồ khách “bo” là vui lắm cơ
Mưa giông! Không sao chỉ cần không “bom” đơn thôi
Không quan tâm, tôi đi muôn nơi chẳng muốn nghỉ ngơi
thích như vậy thôi, bởi yêu quá rồi

Trên Đường Emmau

[ĐK: ] Trên đường Emmau, hai người lữ khách bước đi bên nhau
Mộng vàng tan mây, nhọc nhằn lê gót chân buồn đường dài
Này Ngài tiến đến, về Emmau tiến bước theo ngay bên
Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài