Nắng vàng rơi, cánh diều lên khơi
Phía đồng xa, lúa mạ xanh ngời
Mây bên trời, hồng lên sắc mới
Câu ru hời, thương tím tiếng à ơi.
Nha Trang đêm nay không có em,
cho anh lang thang trên biển vắng
Hơ…ơ…Nhớ em…Nhớ em
Nha Trang đêm nay sầu lặng vắng.
Sóng vẫn xô bờ mà bóng em đâu?
Nha Trang đêm nay không có em,
cho anh hôn em tình đắm say.
Gọi tên em khi đầu hôm nắng hạ
Gọi tên em giữa giá lạnh chiều đông
Gọi tên em trong đêm thu vàng lá
Anh thì thầm khẽ gọi mãi tên em
Ôi bao nhiêu năm rồi vẫn mang danh là anh shipper
Giao đi những món đồ khách “bo” là vui lắm cơ
Mưa giông! Không sao chỉ cần không “bom” đơn thôi
Không quan tâm, tôi đi muôn nơi chẳng muốn nghỉ ngơi
thích như vậy thôi, bởi yêu quá rồi
[ĐK: ] Trên đường Emmau, hai người lữ khách bước đi bên nhau
Mộng vàng tan mây, nhọc nhằn lê gót chân buồn đường dài
Này Ngài tiến đến, về Emmau tiến bước theo ngay bên
Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài
Giăng tơ í a bẫy tình
Giăng tơ ối a buộc mình
Thương ai thương anh tự tình
Yêu ai anh giăng tơ một mình
Luôn luôn mãi mãi mình có nhau
Luôn luôn mãi mãi mình có nhau
Luôn luôn mãi mãi mình có nhau
Luôn luôn mãi mãi mình có nhau
Tây Nguyên mùa này cafe chín đỏ
Ven hai bên đường dã quỳ nở tươi
Rực vàng trong nắng muôn hoa tuyệt vời
Cô gái Ê đê đôi má ửng hồng
Rộn rã tiếng cồng em múa điệu xoang
Vơi chén rượu cần ta say men nồng
Chờ trông ai đêm nay sáng trăng
Không nói không rằng là anh đi kiếm em
Mà tìm em bao năm dài lê thê,
đường thôn quê nối liền con đê
Em mà không chê em về bên anh
Mình tung bay đến chân trời bao la
Trên làng quê ta ở trong lòng mình hoan ca
Ly cafe bỗng ngọt
Bờ môi em mơ hồ
Nhịp tim đang rộn rã
Như tình thủa ban sơ