Đầu xuân năm đó anh ra đi
Mùa xuân này đến anh chưa về
Những hôm vừa xong phiên gác chiều
Ven rừng kín hoa mai vàng
Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ.
Dìu mẹ đi chơi cõng mẹ đi chơi dìu mẹ đi chơi.
Từng đêm mưa rơi mãi tiếng mưa bên thềm
Nhớ ai chiều hoang vắng thoáng mây về vương lên tóc mềm
Trời lạnh nghe tiếc nuối khóc nhau gió rét mưa buồn
Đớn đau còn vây kín những phút giây lòng ta vẫn nhớ hoài.
Bạn thân ơi cố gắng yêu thương người
Dù người không yêu ta, hãy cứ yêu thương hoài
Mặc người ai quen ai, hãy cho nhau một lời
Dù là nghe chua cay, dù là lời thoáng qua tai.
Mai đây hoà bình ta về ngắm lại dòng sông xưa
Ðồng hoang xơ xác hai bên sẽ mai này thơm mùi lúa chín
Trên sông người về con đò chở đầy vầng trăng quê
Hò khoan cô lái du dương đón đưa người đi về chung đường
Mây trắng bay qua khi trăng dần lan
Muôn câu hò nhịp nhàng khắp thôn trang
Đoàn người say sưa vui tiếng hát vang
Lúa dâng sữa ngọt đậm tình ta với nàng
Ngồi lại thật gần em đi
Ngại ngùng gì mà con tim
Khi anh hôn em mà tựa hôn ai
Chuyện tình mình buồn như thơ
Bóng dáng ai đẹp xinh cho lòng ta đang chìm đắm
Với áo dài tung tăng em bước đi lòng anh xuyến xao
Này người ơi xin dừng bước cho anh làm quen cùng được chuyện trò
Này nhà bé ở đâu? Cho anh xin tiễn em chung đường
Ta mơ bên nhau men say tình ái
Không gian đêm nay như đang ngất ngây còn mãi
Người tình ngọt ngào quyến rũ những yêu thương
Đôi ta bên nhau nồng ấm thiết tha
Version 1 (Nguyễn Hưng)