Này cô bé sao ngồi lặng lẽ
Có hay chăng đêm đã qua rồi
Ngày đang đến cho đời thật trẻ
Thế sao em cứ mãi suy tư
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai
Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi đây
Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi! Sài Gòn ơi!
Mưa hoàng hôn
Trên thành phố buồn gió heo may vào hồn
Thoảng hương tóc em ngày qua
Ôi người em Hồ Gươm về nương chiều tà
Liễu sầu úa thềm cũ nằm mơ hiền hoà
Thương màu áo ngà thương mắt kiêu sa
Hiền ngoan thiết tha.
Ô kìa ai như cô Thắm
Con bác Năm ở xa mới về
Dáng người xinh sao xinh quá
Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta
Mới ngày nào quay giây nhảy tiền
Mới ngày nào tung tăng khắp miền
Mà giờ đây cô Thắm xinh như nàng tiên.
Khi xuân sang trên bến cảng
Đàn hải âu tung cánh bay rợp trời
Cảng của ta vui đón bao chuyến hàng
Những chuyến hàng bè bạn từ xa xôi
Những chuyến hàng Việt Nam gửi đi muôn nơi.
Đến bao giờ con tim này rồi sẽ hết đau
Có bao giờ anh vẫn còn nhớ đến em
Đến khi nào đôi ta cùng chung lối đi
Tình này còn mãi khắc sâu vào tận đáy tim
Trời buồn đỗ từng cơn mưa lũ
Gió mưa cũng thở dài
Hồn em dâng nỗi đau ngậm ngùi
Nghe lòng nhớ hoài
Vườn xuân thơm ngát hương xuân sắc hoa hàm tiếu
Hoà đưa khát khao duyên nồng tình yêu
Vườn xuân thơm ngát hương xuân sắc hoa hàm tiếu
Cánh hoa mỹ miều
Từng ngày từng ngày trôi
Mùa đông vàng lá đón đưa xuân về hờ hớ hơ hơ
Và tôi cứ ngô nghê
Cứ tin ngày tháng sẽ mang người bước quay về
Từng ngày nghe sao thật buồn.
Ngày em đến mang thêm mùa xuân đôi tám
Đời chưa điểm trang bằng nét yêu
Làn mi ướt mắt nai tròn xoe ngơ ngác
Bé ơi, nhìn em, anh ngẩn ngơ