Pháo nổ tưng bừng đón xuân
Trong tim bao người hát vang
Chờ giao thừa sang, chào đón muôn nhà
Mong cho sang năm được bình an
Hết rồi người đã xa tôi
Hết rồi người đã phụ tôi
Hết rồi còn gì nữa đâu
Hết rồi mộng ước ban đầu
Anh theo em về, về quê hương phù sa sông nước
Mênh mông câu hò, dịu dàng bên rừng đước Năm Căn
Tiếng hát ai gọi trăng thanh, long lanh dáng hạ U Minh
Mái tóc ai tựa lưng thon, bay bay nghe thoáng tràm hương.
Tết Tết Trung thu có chị Hằng Nga
Cùng chúng em vui đùa khắp chốn
Tết Tết Trung thu có chú Cuội già
Đi phát quà cho bé chăm ngoan.
Lá ngàn xôn xao, rừng đào khoe sắc,
Yến oanh lảnh lót pháo xuân rộn ràng,
Quai thao, Quai thao trẩy hội, lúng liếng đồng tiền,
Nghiêng nghiêng vành nón, em ơi, về thôi.
Tay anh, Tay anh gối mộng, môi anh thuyền thơ,
Bồng bềnh sóng biếc, ru em huyền mơ.
Nếu như cuộc đời này không có em,
Thì anh đây biết sống làm sao dù cho có sang giàu,
Thế nên anh về anh thưa má ba,
Hẹn ngày đi qua nhà em xin kết tình mà thông gia.
Em ơi bằng lòng đi em anh thương em thương nhất trên đời,
Dù vật đổi sao dời anh đây chẳng dối nửa lời,
Ngọt bùi mình cùng chia sớt, ta thương nhau trước sau như một,
Rồi mình tò te tú tí mai sau đón thêm đàn con.
Đêm nay ta đến bên nhau,
Nhịp đôi chân bước xôn xao,
Men say ta nhắp ta vui,
Để quên đi ưu tư bao ngày tháng.
Ta say theo tiếng em ca,
Và những cung bậc thiết tha,
Chìm đắm trong điệu samba cha cha,
Này người yêu dấu hỡi.
Nhà mình chung xóm chung dòng sông chung một bến đò,
Chiều nao đò đưa đôi mình về dưới cơn mưa,
Mưa làm ướt chiếc áo bà ba anh chợt nghe lòng mình xót xa,
Hẹn thề kề bên lòng anh xao xuyến giấc mơ thuyền hoa.
Ngày nào đôi mươi anh và em vẫn thường ước hẹn,
Ngày sau đẹp duyên đôi mình hạnh phúc trăm năm,
Anh làm chú rể rất hiền lương em làm dâu hiền thật dễ thương,
Họ hàng mừng vui cầu cho đôi lứa yêu nhau trọn đời.
Lang thang ngoài trời khuya hạt mưa thưa,
Mưa ơi gợi lòng nhớ phút năm xưa,
Đêm nào dìu em bước đi,
Qua phố dài đường in bóng đôi,
Nói cho nhau chỉ một lời thôi nhớ mãi.
Đêm nay còn mình tôi ngoài đường khuya,
Đôi chân gầy lê gót trên vỉa hè,
Mưa rơi đèn khuya hắt hiu,
Xoáy trong hồn tình sầu lẻ loi,
Gió khuya buốt lạnh đìu hiu.
Anh đi lính, em cũng vừa lên mười,
Anh về phép, em thường sang nhà chơi,
Em bá cổ đòi quà anh xin lỗi,
Lỡ quên rồi, xin khất nhé bé ơi.
Trăng non khuyết trăng đến rằm cũng tròn,
Em càng lớn, trông càng xinh đẹp hơn,
Không nũng nịu vòi quà anh cho nữa,
Má em hồng nghe nhắc chuyện ngày xưa.