Đỏ thắm khăn quàng trên màu cờ,
Cuộc đời em là ngàn hoa rực rỡ,
Đường chúng em đi đẹp những ước mơ,
Tổ quốc thân yêu ngày đêm trông chờ…
Đừng, đừng anh nhé,
Đừng đón em khi trường tan,
Đừng, đừng anh nhé,
Đừng bước theo em làm chi…
Đừng, đừng anh nhé,
Đừng sánh vai trên đường đi,
Đừng, đừng anh nhé,
Đừng hỏi tên em làm gì…
Cây cầu nối hai bờ sông,
Đẹp như một sợi tơ hồng,
Trai làng từng tốp thôn Đông,
Chiều chiều lại cứ kéo sang bên thôn Đoài…
Em gái vườn quê cuộc đời trong trắng,
Dầm mưa dãi nắng mà em biết yêu trăng đẹp ngày rằm,
Anh biết mặt em một chiều bên thềm,
Giọng hò êm đềm và đôi mắt em lóng lánh sau rèm…
Ai hát ngoài ao chung ngồi giặt áo,
Giọng hò êm quá mà anh ngỡ ai rót mật vào lòng,
Anh cuốc vườn sau mặt trời trên đầu,
Ruộng vườn lên màu vì em ước mong đây đó chung lòng…
Biết nhau giữa độ trăng tròn,
Nhớ nhau dưới biển mà trên non ơ vẫn tìm,
Ơi, thương nhau thì mâm bánh buồng cau,
Cũng nên duyên, ừ duyên…
Biết nhau lúc gặp bên đường,
Mến nhau ngay thật mà yêu thương ơ sớm chiều,
Ơi, thương nhau tình ta biết để đâu,
Chứ cho vừa, ừ vừạ…
Nếu đã thương thì thương thương cho trót,
Đừng để ai buồn mang sầu mối tương tư,
Thương nhau giữ tiếng chung tình,
Gừng cay muối mặn xin đừng phụ nhau…
Gái xóm đông con trai miền sông nước,
Nỗi tiếng chung tình anh hai lúa miền tây,
Dù cho sông cạn đá mòn,
Dời non lấp bể cũng không không phụ lòng…
Chiều dần rơi sau mái đồi ánh trăng buông lả lơi,
Nhịp chày vơi như tiếng ca thiết tha xây cuộc đời,
Làng thôn tôi mừng hát vui mùa lúa lên màu tươi,
Hạt lúa thơm vị thấm bao mồ hôi,
Và sớm hôm ra sức ta cày xới…
Mừng đêm nay bông lúa mùa đắp xây duyên tình thắm,
Nhịp hò khoan cô gái ngoan hát vang lên dịu dàng,
Hò hò khoan rằng chúng em là gái sông Cửu Long,
Cày cấy mong mùa tốt cho nhiều bông,
Gạo trắng trong mà nên duyên mặn nồng…
Một nụ hồng, một nụ hồng tặng cho mắt nai,
Em thơ ngây bước đi trên con đường về,
Một nụ hồng, một nụ hồng tặng cho mắt nai,
Trông xinh xinh em thướt tha màu áo trắng tinh…
Mới có hôm nào em còn thơ ngây,
Bước trên con đường quen thuộc tới trường,
Thế nhưng bây giờ em đã khôn lớn,
Và đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu…
Từng bước từng bước thầm,
Hoa vòng rừng tuyết trắng,
Rặng thông già lặng câm,
Em yêu gì xa vắng,
Cho trời mây ướt buồn…
Từng bước từng bước thầm,
Mưa giữa mùa tháng năm,
Tay đan sầu kỷ niệm,
Gió rét về lạnh câm,
Từng bước chân âm thầm…
Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên,
Hương lúa ngọt tình quê thêm trìu mến,
Đôi bướm vàng nhẩn nhơ khi quyến luyến,
Và cô gái làng ngẩn ngơ một tình duyên…
Bên luống cày đời vui đang nở hoa,
Ôi áo màu nâu tươi sao đẹp quá,
Chân bước về tìm vui dâng mái lá,
Và nghe tiếng hò hát đưa duyên mặn mà…