Thuyền ta ngược thuyền ta xuôi,
Giữa dòng nước bạc nhịp chèo ta bơi,
Ai đắp đập? Ai phá núi?,
Cho hồ nước đầy là mặt gương soi…
Non xanh mà nước biếc, ối a…
Khoan nhặt mái chèo.. (hừ là)..
Khoan nhặt mái chèo.. (ối a)…
Thuyền ta ngược thuyền ta xuôi,
Giữa dòng nước bạc nhịp chèo ta bơi,
Ai đắp đập? Ai phá núi?,
Cho hồ nước đầy là mặt gương soi…
Non xanh mà nước biếc, ối a…
Khoan nhặt mái chèo.. (hừ là)..
Khoan nhặt mái chèo.. (ối a)…
Sẽ có một ngày nơi ngoại thành xa anh lại về thăm.
Thăm đồng ruộng sâu thăm rặng dừa cao luỹ trúc bờ lau.
Xưa đã cùng em vui vườn trầu,
Nghiêng nắng hàng cau xanh dạt dào
Bên giàn thiên lý bên khóm mai,
Ngày xuân tháng hạ cùng em mặn mà.
Như bức họa tình ca trên lúa, nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa.
Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa, hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa.
Con nước ròng rồi con nước lớn, anh với em ở cùng một thôn.
Thời gian đã bước chân quen đường mòn, lòng mơ ước hai đứa vui duyên tròn.
Chiều nào anh với em,
Nép bên thềm mưa hai đứa xem,
Dù đôi ta mới quen,
Chút kỷ niệm nhưng em khó quên…
Ngồi bên nhau trú mưa,
Biết em về không ai đón đưa,
Đường xa trơn lối thưa,
Chúng ta cùng đi chung dưới mưa…
Mẹ Việt Nam mắt ngời sáng quắc,
Nghe đâu đây tiếng vọng hòa bình,
Lệ nhạt nhòa đôi mắt long lanh,
Nghe tin con vẫn còn ngày xanh…
Một cành hoa em cài mái tóc,
Anh đưa em qua quãng đường dài,
Về thành đô anh may áo cưới,
Ta thương nhau xây dựng ngày mai…
Đã lâu lắm rồi em về thăm lại chốn xưa,
Đã lâu lắm rồi em về đi qua cây cầu dừa,
Cầu dừa trơn trượt lắm em ơi,
Đi mà không khéo té như chơi,
Môi son má đào chân guốc cao gót,
Làm sao qua cầu dừa…
Này em gái trên nương ơi,
Chịu khó nuôi chiến sĩ,
Người diệt thù vì dân (ơ…) chưa về,
Rồi mai đây khi đất nước vắng bóng thù,
Đợi chờ anh, anh lại về bên em,
Người đẹp ơi anh chờ…
Nếu em thiếu anh trên đời,
Hẳn là thương nhớ biết bao nhiêu rồi,
Nếu vắng anh một ngày,
Thì là một ngày chẳng vui…
Nếu luôn có anh bên mình,
Hẳn là năm tháng ý xuân không tàn,
Nếu thấy anh lo buồn,
Thì lòng này còn buồn hơn…
Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường, kẻ trước, người sau,
Chàng lặng đi theo nàng, hát vu vơ mấy câu nhạc tình,
Nàng làm như vô tình, gái đoan trang dễ đâu làm quen,
Lối đi qua nhà em nghe nồng nàn mùi Dạ Lý thật thơm…
Nghe nói Cà Mau xa lắm, Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam,
Ngại chi đường xa không tới, Về để nói với nhau mấy lơi…
Xuôi mái chèo sông ông Đốc, Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau,
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt, Người Cà Mau dễ thương vô cùng…