Version 1:
Chàng từ hậu phương hay biên cương
Nơi đây, chàng đến, áo vương bụi đường
Nhìn chàng là người trai, ôi phong sương
Tim tôi đã mến biết bao lâu rồi
Đường từ đó sang đây đường về qua bên ấy
Đường nào cách bao xa sao chẳng ghé thăm nhà
Trời đầu có bão giông điện thoại đâu có mất
Mà sao anh không gọi em bao ngày rồi
Uống rượu không say mấy ai thèm uống làm chi
Uống mà không say đến bao giờ mới cạn ly
Đêm nay anh em nhiều một hai ba dô thật đều
Này bạn ơi xin chúc tình thân ái ta bền lâu
Tôi gặp em trong chiều nắng thu êm đềm
Sau vành nón nghiêng dịu hiền môi hồng tươi lòng xao xuyến.
Em gặp tôi tay cầm tay buồn không nói
Mắt huyền mơ về xa xôi như thầm nói tình nhịp đôi
Có những người anh tôi chưa biết tên
Tha thiết cuộc đời đôi môi thắm duyên
Quê hương trong khói lửa mùa chinh chiến
Quên tình yêu riêng xong pha chiến tuyến
Ngày xa xưa đó tháng năm nào xóa phai mờ
Mình học ca hát, mấy năm liền chẳng xa rời
Nhà nàng bên kia bến sông, chiều chiều tôi luôn ngóng trông
Đợi chờ em sang, ôn lại bài học buổi sáng.
Anh ơi đừng theo em anh đừng theo em ngoài phố đông người
Thôi anh đừng theo em anh đừng vượt qua đường quá đông xe.
Sao anh lại quay đi dù rằng em đứng chẳng cách xa chi
Sao anh lại không nói không nói yêu em yêu em trọn đời.
Đâu ngờ người nay đã xa rồi
Chỉ còn mình em chốn đây
Nhớ anh những chiều phai nắng
Nhớ anh phố buồn mình em
Thôi còn chi nữa, tình tan theo khói mây
Đêm nao dìu em đi dưới ánh trăng mờ buông
Bên nhau nhạc lòng tấu muôn ngàn khúc yêu đương
Đêm nao tình dâng ái ân mở lối thiên đường
Bàn tay nâng đan gối mộng bờ môi thơm như đóa hồng
Làn tóc ngát hương trời đông.