Bản Tình Buồn

Mưa hiu hắt, bước đi trong khuya khoắt nỗi buồn vương theo đêm
Chân du tử đã qua bao nhiêu bến, gối chùng hồn thênh thang
Ta mãi mất em đêm giông tố đó, vết hằn đầy trong tim
Bao đêm thức trắng, cô đơn trống vắng, bạc đầu thương yêu

Đùa Anh Đau Đấy

Đừng có mà mơ chuyện chi sâu xa,
Em đối với anh ngang mức hơn hai người lạ,
Nếu anh vừa nhìn thấy đôi môi lại muốn lôi thôi,
Là lỗi của anh mất rồi.

Anh càng đau thì em càng xa rời,
Vui thôi thì anh lại càng khiến em nghĩ anh thảnh thơi,
Baby tâm tư em thực sự khó thực sự khó,
Đoán được em muốn tiến hay lùi.

Mật Ngọt

Tình yêu đâu ai bán mà mua?
Khôn 3 năm người dại mấy giây, 
Mật ngọt thơm giết chết ruồi thôi!
Sâu bên trong toàn lời dối gian.

Tránh sao được, tránh sao được lưới yêu đã gài, 
Gieo con tim lạc vào hố sâu, 
Trách sao được, trách sao được, lỡ yêu mất rồi!
Như con thiêu thân bay lao trong ngọn lửa rồi bốc cháy. 

Bay

Cho bao nhiêu bước chân đêm nay rung lên nhẹ nhàng
Cho bao nhiêu đắm say đêm nay mong manh đừng vỡ tan
Thoát ra là thênh thang, trút hết đi lòng hoang mang
Ngoài ấy xanh hồng màu tím ve.

Từ Tiếng Hát Tiếp Nối

Khi em cất tiếng hát lên
Ta nghe trái tim ta rực nóng
Lòng chợt đau từng nỗi hoài mong
Chuyện buồn vui chia ly trùng phùng
Khi em cất tiếng hát lên
Đàn năm xưa vang khúc hát tình ca
Lời yêu đương nghe vẫn xa quá xa
Từ bên kia nghe hình bóng quê nhà

Như Khúc Tình Ca

Tôi vẫn thấy em như ngày nào
Dù nắng nông trường làm chiếc áo bạc màu
Đôi mắt sáng long lanh nụ cười
Dù những nhọc nhằn còn in dấu trên vai