Cuộc gọi đêm anh ở đâu đến cạnh em ít phút được không,
Người ta đã cùng ai chẳng yêu thương riêng em nữa rồi,
Tự dưng thấy buồn lây khi tưởng em vẫn đang nhiều đắm say,
Thế mới hiểu có ai hay chữ đời…
Vội chạy xe đến đường quen thấy mình em cô đơn buồn tênh giữa phố,
Chưa nói được câu mắt em đã long lanh lệ buồn,
Thì ra em chọn cách để lặng im bao lâu để mong ấm êm,
Chẳng lẽ phải nói điều này với em…