Vì ham mê giàu sang, kiều bán đi hạnh phúc đời mình
Rồi em theo cuộc chơi mà chẳng ai xem là cao quý
Để hôm nay mình em thầm khóc cho quãng đời tăm tối
Em đã mang căn bệnh thế kỷ.
Version 1: lời Việt do ca sĩ Hồ Quỳnh Hương trình bày
Có chút nắng ấm đi về phía chân trời
Có chút gió mát theo từng bước chân người
Có tiếng sóng vỗ bên bờ cát êm đềm
Hát lên tình khúc trên biển xanh
Đau lòng lắm em biết không khi em đã cất bước rời xa
Đau lòng quá trăng vỡ đôi khi mà em xa lánh tình tôi
Em quay lưng lệ tôi tuôn trào
Bao yêu thương mộng mơ giờ đây đã vụt bay
Trăng bơ vơ từng đêm mong nhớ
Những tiếc nấc đau đớn nghẹn ngào, tình đành thế sao.
Đừng tiếc nuối và đừng thương tôi bằng tình phai phôi
Đừng nói dối rằng người không vui bằng niềm đau tôi
Niềm đau chính em đã từng đem tới
Niềm đau gói trong ân tình gian dối
Thật đau khi biết được rằng
Với em đâu chỉ một mình tôi.
Đêm nay cô đơn muốn lang thang
Cho quên mau đi những lo toan
Quên đi những ưu tư ngày tháng
Quên đi bước chân kia vội vàng
Cho ta một cảm giác thấy nhẹ nhàng oh oh oh
Tại rượu nó say chứ tui đây đâu có say
Tại miếng mồi ngon làm cho cái miệng nó thèm
Tại thằng bạn tui quá vui nên tui mới uống
Tại cô chủ quán bán rượu thiệt quá dễ thương
Một hôm mây trắng bỗng nhớ tiếng hát em
Mây lang thang hoài để bầu trời thêm vắng
Một hôm có nắng bỗng nhớ tiếng hát em
Nắng bâng khuâng hoài tựa chưa muốn quên
Nhịp bước, nhịp bước trên hè phố rộn ràng
Hoa thắm, hoa thắm hương mùa xuân dịu dàng
Xa mây trời một màu xanh
Em tươi cười và cùng anh đón xuân về
Giọt sương mai long lanh thế lòng ai bâng khuâng vai kề