Tạm Biệt

Ngày vui đã xa dần, đã xa rồi đó
Và giây phút tạm biệt với bạn hiền
Kỷ niệm mãi trong tim ta, ngày vui ấy ta bên nhau
Bao gian khó cuộc đời, vượt qua.

Cương Quyết Ra Đi

Cờ Việt Nam bao năm nhuộm máu hùng anh
Phất phới hiên ngang hồn ai mờ trong Sương gió
Người Việt Nam chen vai chiến đấu ngàn năm
Đánh dấu vinh quang lịch sử những trang huy hoàng

Symphony

Verse 1
I’ve been hearing sympho nies
Before all I heard was silence
A rhapsody for you and me
And every melody is timeless
Life was stringing me along
Then you came and you cut me loose
Was solo singing on my own
Now I can’t find the key with out you

Cá Tháng Tư, Thật Thật Đùa Đùa

Đi bên nhau những ngày qua
Chẳng biết do đâu thời gian gần đây tim tôi hơi loạn nhịp
Liệu rằng nơi đó cũng có nỗi niềm chung
Hay mình tôi ngồi đây cứ đoán lơ mơ, nghĩ vu vơ, nhớ thẩn thơ
Làm sao bây giờ?

Khi Người Lính Trở Về

Tôi là một người lính trẻ, tên tôi là Quốc Dũng
nhưng cho đến bây giờ, dân làng vẫn cứ quen gọi tôi bằng cái tên cúng cơm
mộc mạc và ngộ nghĩnh “Cu Tý”. Tôi vừa mới được năm ngày phép
để rời chiến trường về thăm quê thăm lại mái tranh nghèo
thăm lại bà mẹ già, thăm lại bà con thân hữu và cả cô nhân tình thôn nữ của tôi
Hôm nay, tôi xin kể lại chuyến về thăm đó của tôi, chuyện như thế này: