Anh cứ nhủ rằng em không thương,
Em đo lường thì rất cặn kẽ,
Vì thương anh nên em bàn với mẹ,
Phải ngăn anh không đi chuyện ngược đường..
Giận thì giận mà thương thì thương,
Giận thì giận mà thương thì thương..
Anh cứ nhủ rằng em không thương,
Em đo lường thì rất cặn kẽ,
Vì thương anh nên em bàn với mẹ,
Phải ngăn anh không đi chuyện ngược đường..
Giận thì giận mà thương thì thương,
Giận thì giận mà thương thì thương..
Tình yêu bây giờ vì tiền che mắt
giàu sang bạc vàng nhiều người ngóng trông
công danh thế thái điên cuồng
đem bán buôn hạnh phúc nói không tiền ai nghe.
Một ngày không em anh có buồn không?
Sao rơi trên trời ai đếm cùng anh,
Mong manh giây phút đầu tiên,
Long lanh đôi mắt lệ rơi,
Tạ từ ta xa cách nhau.
Đường đời hôm nay chỉ có mình em,
Mai nơi phương trời đôi ngã biệt ly,
Xin cho anh nắm bàn tay,
Ôm em cứ ngỡ là mơ,
Ngày không em anh phải làm sao?
Nước non ngàn dặm ra đi
Nước non ngàn dặm ra đi
Dù đường thiên lý xa vời
Dù tình cố lý chơi vơi
Cũng không dài bằng lòng thương mến người
Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm sân trường
Đời học sinh với nét đoan trinh
Tươi đẹp như màu hoa xinh
Có đôi khi thấy buồn một mình
Vẫy tay chào con đường tình yêu
Thuở xưa thường đưa đón muôn chiều
Giờ anh đi trong bước đăm chiêu
Tìm dư hương năm củ cô liêu
Nay chỉ còn mưa đổ muôn chiều
Lâu lắm xa rồi mình lại gặp nhau
Hai đứa không còn ngày vui hôm nao
Giờ em vui bước bên ai
Còn tôi lòng vẫn chưa phai
Mối tình xưa nhiều chua cay
Quế Sơn quê mình ruộng kề chân núi Lý Ly sông đầy tình em bắc qua
Đèo Le đêm trăng vọng lời mẹ hát câu hát ngàn năm mãi ru lòng tôi
Ngàn năm khắc sâu tình đất tình người Hòn Tàu thác Reo chùm sim chín mọng
Đồng lúa Quế Xuân con đò Trung Phước bao nước mắt mồ hôi thấm trên đất này.
Khổ tâm vô vàn khi mình lìa nhau
Cũng do cha mẹ em muốn sang giàu
Sân nhà phơi hồng xác pháo
Em ngỡ xác chết tim đau
Thôi vẫy tay chào giây cuối qua cầu
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Từ ngày binh lửa ngập quê hương
Luyến thương chan chứa miền quê mẹ
Sông nước phù sa gợi ý tình.