Tôi còn có được ngày về thăm quê
Bao nỗi nhớ thương đường trưa nắng hè
Đầy ắp kỉ niệm cây đa chúng mình
Giếng nước chung tình lung linh..! mái đình…
Bước trận anh tìm tôi tận miền cao
Dẫu xa muôn trùng vì thương gặp nhau
Quê hương khói lửa bao giờ
Tôi đi lính chẳng ai ngờ
Thoáng hiện như một giấc mơ
Lời anh đã nói bao lần rồi
Anh bảo anh chỉ yêu mình tôi
Anh thường hay nói trên đầu môi
Anh về anh sẽ không phụ tôi
Giờ đây chắc anh còn nhớ.
Thăm thẳm đường trường, tôi, người cô độc
Mòn gót giày cắm trọ quán đêm nay
Mưa Cẩm Giang như niềm đau ai khóc
Đường sụt sùi trong mấy nẻo truông lầy
Ngày xưa tôi có người yêu xóm đạo
Chuyện từ năm cũ chợt về nao nao
Đôi ta bạn thân từ nhỏ
Ngày xưa biết bao kỷ niệm
Tình đầu chớm nở yêu thương
Em tiễn anh đi mà tim ngập đau thương
Đêm dài còn lại em cô đơn bóng
Yêu đương là tơ vương ly tan thì thôi
Vui ngoài vành môi nhưng nước mắt ướt trong mi.
Em vẫn yêu anh dù biết anh nghèo
Em vẫn yêu anh dù anh trắng tay
Dẫu nghèo mà mình yêu nhau
Còn hơn quyền quý cao sang
Nhưng trong tim không tình yêu
Lầu cao gác vắng ngăn tình yêu.
Thương thì không đến đau còn nhiều.
Song cài đôi mắt sáng trăng sao.
Tóc thề thương cả đời nhau.
Thu tàn áo đan mùa cưới.
Khi thấy hoa đào là biết xuân sang
Lăn gót sông hồ lòng nghe xốn xang
Nơi đây xuân đang chạm ngõ
Tha hương như con đò nhỏ
Giữa dòng nước lớn bơ vơ.
Ngắm muôn ngàn hoa đua nở trên cành
Lòng chợt bâng khuâng biết xuân vừa sang
Mùa xuân thắm tươi muôn nhà ấm lòng
Sao tôi lặng lẽ nơi cuối đường?
Tìm về dĩ vãng ngày xưa.