Xin đừng yêu tôi đời ca sĩ buồn
Hát bài tình ca dâng tiếng cười vui
Ru đời buồn theo tiếng đàn
Ru tình sầu trong nỗi niềm
Ru bằng giọng hát con tim
Rượu hồng pháo thắm tiễn em theo chồng
Hay tin người đi anh buồn lắm không
Tại trời chia rẽ đôi ta lúc tình lứa đôi chan hòa
Mặt nhìn mặt nhưng lòng xa.
Trên lối nhỏ đi vào hẻm sâu
Nhà anh đầu xóm nhà em cuối đường
Ngày ra vào hai đứa gặp nhau
Trước lạ sau rồi cũng quen
Quen trong ánh mắt nhưng không dám chào.
Trước mặt anh, hầm chông bãi mìn rừng núi ngàn trùng
Đồng hoang rêu xanh đêm ngày réo gọi tên anh
Núi che vết mòn anh còn nghe tiếng rền thiên thu những lời căm thù
Lần anh đi qua trắc trở trên non nước mình.
Làm sao anh nỡ quên Ðà Lạt thơ
Quên những đêm sương đổ trắng mặt hồ
Quên người em gái ngày xưa
Quên đường suối dốc mộng mơ
Những khi chiều vắng hẹn hò.
Một năm về trước cũng mùa mưa này
Mình hay vẫn chờ nhau chỗ hẹn đây
Những lúc mây giăng giăng đầy
Phải tại trời ghét mình đây
Nên thấy lòng em sao áy náy
Mẹ hiền ơi xuân đã về rồi
Xuân xứ người buôn lắm mẹ ơi
Con đã hứa xuân này bên mẹ
Cùng gia đình chia sẻ niềm vui
Làng em có bờ ruộng xanh bên khóm tre lành
Dưới hàng dừa xinh ngã bóng trên sông
Làng anh cách xa làng em một con sông lành
Một con sông lành nước chảy trong xanh
Em là cô giáo tóc thề bờ vai
Xuân tròn đôi chín mơ mộng tương lai
Trời cho mang nét trang đài
Ngỏ tim chưa bước chân ai
Vui bên đàn học trò thơ ngây.
Trời làm chia ly em với tôi
Xa cách đôi nơi người phương trời
Tôi vui với đời nổi trôi
Em về cùng người yêu mới
Sẽ không còn kỷ niệm chung đôi.