Anh có thấy hướng về nam mây mù che phủ
Trong giấc ngủ vẫn triền miên lay ta mê mãi bốn mùa
Nghe trong tim biển đông sóng vỗ
Nơi chân mây đồng xanh lúa mạ
Những hàng dừa những hàng cau gợi ước mơ xưa
Sao anh không về thăm lại miền Trung
Thăm đồi Đỉnh ngự và nước Hương Giang
Ngày nào đôi đứa đôi đường
Lòng em thương nhớ vô vàng
Mong anh mấy mùa thu sang
Đêm dài quá dài giấc ngủ chờ ai
Mà sao không đến cứ đong đưa hoài trên ngọn tình cây
Giấc ngủ khóc tình khóc một niềm tin
Khóc rồi lặng thinh lặng thinh một mình một mình mình thôi
Nếu gặp được nhau ước gì mai sau
Sớm trưa cùng trao nỗi niềm thương đau
Những ngày mình xa vắng nhau
Những đêm ánh trăng qua đầu
Gợi u sầu thương nhớ ta gọi nhau
Em là cô gái tánh tình đoan trang
Anh là con trai đèn sách siêng năng
Đã quen biết nhau từ lâu
Lúc hai chúng ta còn thơ
Khi nhà chung xóm lối đi chung đường
Ngày xưa tiếng chuông giáo đường vui nhiều
Nhớ ngày đầu tiên hai đứa còn yêu
Chiều chiều gió đông về phơn phớt lạnh
Mưa bay mù khắp khung trời
Mà trên đường mình đi vẫn vui.
Version 1:
Hò ơ…Ngọt ngào giọng nói quê hương
Vẳng nghe tiếng hát, vẳng nghe tiếng hát mà vấn vương trong lòng
Tôi đã đi giữa lòng quê hương tôi
Từ ngày tiếng hát bên nôi
Chưa âm vang tiếng khóc lạc loài
Tôi đã đi giữa lòng quê hương tôi
Nghe từng mảnh đất buồn vui
Theo tháng năm quê nghèo nổi trôi.
Hôm nay hè đến rồi bên cánh loài hoa phượng
Con tàu buồn ngơ ngác đón mầu áo thư sinh
Để tiếc nhớ bâng khuâng.