ĐK. Biết lấy gì mà dâng lên Chúa
Để đền đáp muôn ân huệ Chúa ban
Biết lấy chi mà dâng lên Ngài
Cảm tạ Chúa xin một đời hoan ca
Còn niên học cuối mai mình chia tay
Nói gì bạn ơi cho hết buổi nay
Nhìn hoa phượng rơi nhiều quá!
Sân trường còn người cùng ta
Tiếc thầm ngày vui chóng qua.
Mỗi khi gặp anh, dù phút giây mỏng manh
Hồn em như mãi thuyền lướt trên dòng nước xanh
Đang cuốn trôi về anh
Anh ơi chớ để hoa úa nhụy tàn
Màu xanh năm tháng cuốn theo thời gian
Đêm ngơ ngác tìm sao lạc
Mơ chi cát vàng sông bạc
Tóc xanh dần phai.
Lỡ thương anh rồi, em biết phải làm sao
Lỡ thương anh nhiều, đêm ngày em cứ ra vào
Nhà anh cột xiêu vách lá thân nghèo không ba, không má
Lỡ thương em rồi, anh đâu dám trèo cao
Chiều trên bến sông ai thiết tha câu hò mênh mông
Đàn buông tiếng thương nghe tiếng lòng tôi bao vấn vương
Cũng bên sông này lời hẹn thề ai đã thầm trao.
Tình đôi ta nay đã lỡ
Ngăn cách đôi nơi gặp không dám chào
Cớ sao trời nỡ đành ly tan một người trong sầu nhớ
Một người ôm mặt khóc duyên kiếp bẽ bàng.
Nhớ nhiều mỗi lần nhìn mùa hè sang
Ve sầu cũng buồn vì đời hợp tan
Mến thương từ độ chúng mình gần nhau
Tuổi học trò mơ mộng lúc đầu
Phượng bên ve ân tình đậm sâu.
Cuối con sông dài mà không có ai đưa đò
Trời ngả về tây chiều nay xuôi ngược về đây
Có ai bên sông rộng giúp tôi đôi lời
Nhắn cô đưa đò để tôi về qua lối xưa.
Đừng trách nhau chi khi duyên mình lỡ làng
Mai em xa rồi lạnh buồn mênh mang
Tôi đi giữa khung trời nhớ
Khi bao yêu thương rạng vỡ
Những đêm dài nghe lòng nhung nhớ.