Tính tôi hay buồn từ ngày trót đánh mất người yêu
Giờ chưa tìm thấy thế nên đêm ngày tôi nhớ thương
Lắm khi tôi ngồi một mình lắng nghe đau nhẹ
Vì tình nghe buồn qua trái tim vì ngỡ rằng mình tương tư
Từ miền núi đồi gởi về thăm em
Tiền đồn mưa giăng mắc trên đầu non
Đồi cao heo húc gió đàn
Tình anh dẫu vút non ngàn
Tìm em qua khắp không gian
Đại Lãnh ơi bao năm rồi ngóng đợi chờ mong
Nước sông Khôn vẫn chảy xuôi dòng
Hỏi con đò bao bến còn không?
Cầu xưa đã nối nhịp quê hương
Mang yêu thương hạnh phúc cho đời
Trên sóng chiều ánh nắng chơi vơi
Nhớ thương người đi khắp ngàn khơi
Hơ … Sao anh không về thăm thôn vĩ
Nhịp nắng hàng sau nắng mới lên
Vườn ai mượt quá xanh như ngọc
Lá liễu buông che mặt chữ điền
Trời bây giờ trời đã sang xuân
Anh và mai ngủ bên bìa rừng
Chờ giấc ba mươi mộng ảo
Mùa xuân vẫn đẹp vô cùng
Nếu xuân này môi em còn hồng
Ta đứng bên này biển rộng nhớ về cây mận cây mơ
Thương lắm mơ à mận à lá hoa sum xuê rủ bướm chim về
Chim hót trên cành mận ngọt bướm vờn quanh nụ mơ ngon
Bóng mát vỗ về tuổi nhỏ hẹn mai những mái cung tròn
Chứ đứng bên này biển rộng thương về cây mận cây mơ
Vài lời đơn sơ tất cả tình em
Gửi về anh đang chinh chiến miền xa
Đời anh bao năm làm lính
Sương gió kiếp sống lênh đênh
Tháng năm dãi nắng dầm mưa.
Chiều xưa em tiễn bước anh đi
Tháng năm về đây nhớ nơi Kinh Kỳ
Chiều rừng mây trắng lướt bay ngang
Em ngồi em nhớ bóng ai khi chiều lang
Lá đổ suối ngàn nhớ thương ôi ngập tràn
Thôi hết từ nay cách biệt rồi
Cuộc đời cay đắng nhiều chông gai
Từ khi mình biết nhau đây
Tình ta còn thắm không phai
Mà nay nỡ chia làm hai.
Tình yêu đầu đời em đã dành cho anh
Sao anh đành đoạn để buồn lòng em
Một năm cả mấy trăm đêm
Từng đêm thổn thức mong chờ
Sao người vắng bặt im hơi