Mười Đầu Ngón Tay

Mười đầu ngón tay thương không thôi lúc tượng hình hài
Đứng giữa trời vây quanh u hoài.
Ngăn bão nổi vừa thu tới
Trông quê hương tôi trong gian nan đêm tủi thành người.

Mùa Hoa Thương Nhớ

Hoa phượng thắm rơi trên trường cũ
Mùa thương nhớ đến rồi em ơi
Thương làm sao nhớ thương hoài
Thương người đi bốn phương trời
Ôi mùa hoa sao buồn thế

Hẹn Ước Đêm Xuân

Xuân đi xuân đến rồi xuân lại về
Đường đi lễ xuân nhịp bước dập dìu
Nàng xuân ơi sao đẹp quá
Nhưng sắc hương mau phai tàn
Vì tình quê hương cách ngăn

Lời Trần Tình Cho Anh

Rời thành đô anh về đâu anh đi về đâu
Em nhớ thương anh âu yếm tìm trong giấc chiêm bao
Những đêm nhìn trăng sương đầy để tâm hồn hoang
Tiếng chân người vẫn lang thang suốt đời chờ bóng chinh phu

Linh Hồn Của Anh

Nói gì nữa đây khi đã hết rồi
Còn gì nữa đâu mà tiếc em ơi
Còn gì nữa đâu mà khóc cho đời
Lệ khô chua xót bao đêm rồi
Em nỡ nào bỏ lại mình anh